CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 434

khi gã lại giơ tay báo hiệu dừng chân, trong lúc tiến
lên đôi chút, cúi thấp ngưởi, lấy ngón tay hoặc ngón
chân kiểm tra nền đất, hoặc chỉ đơn thuần áp một tai
xuống mặt đất nghe ngóng.

Hành trình thật ảm đạm và chán ngắt. Mùa đông

lạnh lẽo và ẩm ướt vẫn cai trị vùng đất bị bỏ rơi này.
Màu xanh duy nhất nơi đây là lớp váng của những
đám cỏ bầm tím trên mặt nước tối tăm và nhớp nháp
trong những ao hồ ủ rũ. Cỏ chết và sậy thối dựng lên
lùm lùm trong sương mù, trông như hình bóng tả tơi
từ những mùa hè lãng quên từ lâu.

Ngày trôi đi, ánh sáng hửng lên đôi chút, sương

mù cũng bắt đầu tan, loãng và trong dần. Xa tít bên
trên cảnh thối rữa và ẩm thấp của thế giới, Mặt Trời
đang vươn lên cao và giờ đã tỏa nắng vàng khắp xứ
sở thanh bình, mà nền là những thềm bọt trắng lóa
mắt, thế nhưng ở bên dưới, họ chỉ có thể thấy thoáng
qua bóng ma của bà, mờ ảo, nhợt nhạt không màu sắc
và cũng chẳng ấm áp. Tuy vậy ngay cả lời nhắc nhở
nhẹ nhàng về sự hiện diện của bà cũng khiến Gollum
cau có và rụt lại. Gã dừng cuộc hành trình, và họ nghỉ
ngơi, ngồi xổm như những con vật nhỏ bé bị săn
đuổi, tại rìa một đám sậy nâu khổng lồ. Trùm xuống
họ là một bầu im lặng thăm thẳm, chỉ có tiếng xào
xạc gây ra bởi cơn rùng mình khe khẽ của những
bông sậy xơ xác, và những lá cỏ gãy run rẩy trong
những làn khí nhẹ mà họ chẳng hề cảm thấy.

“Chẳng có nổi một con chim!” Sam buồn bã nói.

“Không, không có chim,” Gollum nói. “Chim

ngon lành!” Gã liếm răng. “Không có chim ở đây.
Chỉ có rán, giun, những thứ dưới ao. Bao nhiêu thứ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.