CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 445

bị nghiền nát như bột chất cao, những gò đất lớn khô
cháy và vấy độc, đứng như một bãi tha ma tởm lợm
thành những hàng bất tận, từ từ lộ ra trong ánh sáng
miễn cưỡng.

Họ đã tới vùng điêu tàn nằm trước mặt Mordor:

bãi tưởng niệm vĩnh cửu thứ lao khổ tăm tối của
những nô lệ, sẽ còn trường tồn khi tất cả mục đích
làm ra chúng đều đã hóa thành vô dụng; vùng đất
nhớp nhúa, bệnh hoạn không thể chữa lành được nữa
- trừ khi Đại Dương tràn vào gột sạch nó bằng sự
lãng quên. “Tôi thấy muốn nôn,” Sam nói. Còn Frodo
thì chẳng nói gì.

Họ đứng đó suốt một lúc, như những người ở bên

rìa giấc ngủ nơi có cơn ác mộng đang ẩn nấp, cố ngăn
nó lại gần, cho dù họ biết chỉ có thể đến được buổi
sáng bằng cách vượt qua đêm tối. Ánh sáng lan ra và
mạnh dần. Những miệng hố thao láo và những gò
đống độc hại trở nên rõ ràng một cách gớm ghiếc.
Mặt trời đã lên, thả bộ giữa những đám mây và
những vệt khói dài, nhưng ngay cả ánh nắng cũng bị
vấy bẩn. Hai chàng Hobbit không muốn đón chào thứ
ánh sáng đó; nó chẳng hề có vẻ thân thiện, nó phơi họ
ra trong sự bất lực - như những bóng ma nhỏ bé và
nhắng nhít lang thang giữa những đống tro tàn của
Chúa Tể Hắc Ám.

Quá mệt mỏi không thể đi tiếp, họ đành tìm một

chỗ nghỉ ngơi. Suốt một lúc lâu họ ngồi chẳng nói
chẳng rằng dưới bóng một đống xỉ; nhưng vẫn có
những làn hơi hôi thối rỉ ra từ đó, chộp lấy và bóp
nghẹt cổ họng họ. Gollum đứng dậy đầu tiên. Vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.