CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 450

bạn bè bẩn thỉu mà tên đáng thương kia đã làm quen
trên quãng đường lang thang của gã. Rồi chú quên
mất vấn đề, bởi rành rành mọi thứ đã đi quá xa, và
đang trở nên nguy hiểm. Một sức nặng lớn lao đè lên
cả tay lẫn chân đánh thức chú, nhưng chú vẫn gắng tự
đánh thức mình và ngồi dậy. Có điều gì đó cảnh báo
chú hãy cẩn thận đừng để lộ mình đã nghe được cuộc
tranh cãi. Chú cố tình thở một tiếng thật to và ngáp
một cái thật lớn.

“Mấy giờ rồi?” chú nói giọng ngái ngủ.

Gollum rít lên một tiếng dài qua kẽ răng. Gã đứng

lên trong chốc lát, căng thẳng và đầy vẻ hăm dọa;
nhưng rồi gã lại sụp xuống, đổ người lên cả chân lẫn
tay và bò lên bờ hố. “Hobbit dễ thương! Sam dễ
thương!” gã nói. “Những con sâu ngủ, phải, những
con sâu ngủ! Để mặc Sméagol tốt canh gác! Nhưng
tối rồi. Bóng đêm đang len lỏi. Đến lúc đi thôi.”

“Quá đến lúc ấy chứ!” Sam nghĩ bụng. “Và cũng

đến lúc chúng ta chia tay thôi.” Song trong đầu chú
lại lóe lên thắc mắc đằng nào mới là nguy hiểm hơn:
thả Gollum đi hay giữ gã lại bên họ. “Quỷ tha ma bắt
gã đi! Ước gì mình được bóp cổ gã!” chú lẩm bẩm.
Chú loạng choạng đi xuống bờ hố đánh thức cậu chủ.

Thật kỳ lạ là Frodo đã cảm thấy khỏe lại. Cậu đã

ngủ mơ. Bóng đen đã trôi đi, và một hình ảnh đẹp đẽ
vừa đến với cậu trong vùng đất bệnh hoạn này. Chẳng
còn gì lưu lại trong ký ức của cậu về nó nữa, song
cũng nhờ nó mà cậu cảm thấy vui mừng và nhẹ nhõm
trong tim hơn. Gánh nặng của cậu đã bớt đè nặng lên
cậu. Gollum mừng rỡ chào đón cậu như một con chó
nhà. Gã cười khúc khích và nói luôn mồm, bẻ những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.