CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 513

giờ cậu không biết phải xoay xở thế nào giữa bao
nhiêu con người, tất cả đều hiếu chiến và mạnh mẽ.
Tuy nhiên trái tim cậu mách bảo rằng Faramir, dù có
vẻ bề ngoài rất giống anh trai mình, song lại là một
người ít vị kỷ hơn nhiều, nghiêm khắc hơn nhưng
cũng thông thái hơn. “Tôi nhớ Boromir có mang một
cây tù và,” rốt cục cậu trả lời.

“Ngươi nhớ tốt đấy, và tỏ ra đúng là người thực

sự đã nhìn thấy anh ấy,” Faramir nói. “Vậy có lẽ
ngươi cũng có thể nhìn thấy nó trong tâm trí ngươi:
một cây sừng lớn của giống bò hoang miền Đông,
bọc bạc, trên khắc những ký tự cổ xưa. Người con
trưởng trong gia tộc ta đã mang cây tù và đó suốt bao
thế hệ; và người ta nói nếu nó được thổi lên vào lúc
nguy cấp ở bất cứ đâu trong biên giới vương quốc
Gondor, biên giới thuở xa xưa, tiếng nó sẽ không tắt
đi mà không ai nghe thấy.

“Năm ngày trước khi ta dấn thân vào cuộc viễn

chinh này, và mười một ngày trước đây cũng vào
khoảng giờ này, ta đã nghe thấy tiếng chiếc tù và đó:
dường như là từ phía Bắc, nhưng chỉ văng vẳng thôi,
như thể chỉ là tiếng vọng trong tâm trí. Chúng ta đã
linh cảm đó là điềm xấu, cha ta và ta, bởi chúng ta
không hề có tin tức gì về Boromir kể từ khi anh ấy ra
đi, và không có người lính nào ở vùng biên cương
thấy anh ấy đi qua. Và vào đêm thứ ba sau đó một
điều kỳ lạ đã xảy đến với ta.

“Ta đang ngồi bên dòng Anduin, trong màn đêm

xám dưới ánh trăng non, nhìn dòng nước cứ chảy
mãi; còn đám sậy thì xào xạc buồn bã. Bọn ta vẫn
theo dõi không ngừng nghỉ những bờ bến gần
Osgiliath, nơi kẻ thù giờ đây đã chiếm giữ một phần,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.