CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 520

trèo lên một bờ dốc dài, rồi đi vào một vùng rừng phủ
bóng xanh kéo dài mãi xuống dưới và về phía Tây.
Trong lúc bước đi, với tốc độ nhanh nhất mà hai
chàng Hobbit khả dĩ theo kịp, họ vẫn hạ giọng nói
chuyện với nhau.

“Tôi đã chấm dứt cuộc nói chuyện giữa chúng ta,”

Faramir nói, “không chỉ vì thời gian đang thúc ép,
như cậu Samwise đã nhắc nhở, mà còn bởi chúng ta
đã tiến gần tới những vấn đề mà tốt hơn cả là không
nên tranh luận công khai trước mặt nhiều người. Vì
vậy tôi đã trở lại vấn đề của anh trai tôi song chừa lại
Tai Ương của Isildur. Cậu đã không hoàn toàn thẳng
thắn với tôi, Frodo.”

“Tôi không dối trá, và đã thành thật hết mức có

thể,” Frodo nói.

“Tôi không trách cậu,” Faramir nói. “Cậu nói

năng khéo léo cả trong tình thế khó khăn, và đối với
tôi có vẻ thế là khá sáng suốt. Thế nhưng tôi đoán
biết được nhiều từ bản thân cậu hơn là từ những điều
cậu nói. Cậu và Boromir không thân thiện với nhau
hoặc chí ít cậu và anh ấy đã không chia tay nhau một
cách hữu hảo. Tôi đoán cậu, và cả cậu Samwise nữa,
đều có điều bực bội nào đó. Còn tôi thì yêu quý anh
ấy, và sẵn sàng trả thù cho cái chết của anh ấy, song
tôi cũng hiểu rõ anh ấy. Tai Ương của Isildur - tôi
mạo muội đoán rằng Tai Ương của Isildur đã chia rẽ
hai bên và là nguyên nhân gây bất đồng trong Hội
Đồng Hành các cậu. Rõ ràng nó là một vật gia bảo
ghê gớm nào đó, và những thứ đó thường không duy
trì sự hòa hảo trong liên minh, nếu những câu chuyện
cổ hãy còn dạy được cho ta điều gì đó. Chẳng lẽ tôi
vẫn chưa bắn gần trúng đích?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.