CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 521

“Gần rồi,” Frodo nói, “nhưng vẫn chưa vào hồng

tâm đâu. Chẳng có bất đồng nào trong Hội Đồng
Hành chúng tôi hết, cho dù đúng là có nghi ngại: nghi
ngại về lựa chọn nên đi đường nào từ Emyn Muil.
Nhưng dù đúng là vậy đi nữa, những câu chuyện cổ
còn dạy cho chúng ta biết mối nguy từ những lời nói
hấp tấp liên quan đến những thứ như - vật gia bảo.”

“À, vậy thì đúng như tôi đã nghĩ: rắc rối của cậu

chỉ nằm ở một mình Boromir mà thôi. Anh ấy đã
mong muốn thứ này được đưa đến Minas Tirith. Than
ôi! Số phận nghiệt ngã đã khóa đôi môi cậu, người
cuối cùng nhìn thấy anh ấy, và tước đi những điều tôi
mong được biết: tâm tư anh ấy thế nào vào giờ khắc
cuối cùng. Dù anh có lầm lỗi hay không, tôi vẫn chắc
chắn điều này: anh đã chết thanh thản, và đã thực
hiện được một điều tốt đẹp nào đó. Khuôn mặt anh ấy
thậm chí còn đẹp hơn cả khi còn sống.

“Nhưng Frodo, ban đầu tôi đã thúc ép cậu quá

đáng về Tai Ương của Isildur. Hãy thứ lỗi cho tôi!
Làm thế quả là không khôn ngoan vào thời điểm đó
tại nơi chốn đó. Tôi đã chẳng có thì giờ để mà suy
nghĩ. Bọn tôi vừa trải qua một trận đánh khó khăn,
nên tâm trí tôi chẳng thể chứa thêm gì nữa. Thế
nhưng, càng nói chuyện với cậu, tôi lại càng tiến dần
đến đích, và vì thế phải cố tình bắn ra xa. Bởi cậu cần
phải biết rằng rất nhiều tích truyện cổ xưa còn được
gìn giữ giữa những Người Cai Trị thành phố, dù
không truyền bá rộng rãi. Gia tộc chúng tôi không
thuộc dòng dõi Elendil, cho dù dòng máu Númenor
có chảy trong người chúng tôi. Bởi dòng dõi của
chúng tôi bắt đầu từ Mardil, vị quốc quản trung thành
đã đứng ra cai trị thay nhà vua mỗi lần người ra trận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.