CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 524

“Tôi thấy rằng đó hẳn là một câu chuyện bi

hùng,” Faramir nói, “và có lẽ cậu sẽ kể cho tôi vào
buổi tối. Giờ tôi đoán rằng Mithrandir còn hơn cả
một nhà am tường tích truyện: một người điều hành
vĩ đại những kỳ công trong thời đại chúng ta. Phải chi
ông đã có mặt để giải thích những lời lẽ khó hiểu
trong giấc mơ của chúng tôi, ông nhất định sẽ làm
sáng tỏ tất cả cho chúng tôi mà chẳng cần phải phái
đi sứ giả nào. Song biết đâu ông sẽ không làm vậy, và
cuộc hành trình của Boromir là do định mệnh.
Mithrandir không bao giờ nói cho chúng tôi biết điều
gì sắp xảy ra, hoặc tiết lộ mục đích của mình. Ông ấy
được Denethor cho phép, bằng cách nào thì tôi không
biết, vào xem những sách bí mật trong kho tàng của
chúng tôi, và tôi đã học được chút ít từ ông ấy, mỗi
lần mà ông chịu dạy (nhưng cũng chỉ hiếm hoi thôi).
Hơn tất thảy những điều khác, ông luôn luôn tìm
kiếm và hỏi chúng tôi về trận Đại Chiến diễn ra ở
Dagorlad trong thời kỳ đầu của Gondor, khi Hắn, kẻ
chúng tôi không gọi tên, bị đánh bại. Và ông cũng rất
hào hứng nghe chuyện về Isildur, cho dù chúng tôi
không có nhiều điều để kể; bởi chúng tôi chẳng biết
điều gì chắc chắn về kết cục của người.”

Lúc này giọng Faramir trầm xuống chỉ còn là

tiếng thì thầm. “Thế nhưng có điều này tôi đã biết
được, hoặc đoán được, và đã bí mật giữ trong tim từ
hồi ấy đến giờ: rằng Isildur đã lấy được thứ gì đó từ
tay Kẻ Không Tên, trước khi người rời khỏi Gondor,
và chẳng bao giờ còn xuất hiện giữa những người
trần. Tôi nghĩ đây chính là câu trả lời cho thắc mắc
của Mithrandir. Thế nhưng hồi ấy dường như vấn đề
đó chỉ quan trọng với ai mong tìm hiểu về những tri
thức cổ xưa. Ngay cả khi những lời đánh đố trong
giấc mơ của chúng tôi được đưa ra tranh cãi, tôi cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.