CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 528

“Mình vẫn không chắc lắm,” chú tự nhủ, “và tại sao
mình lại phải nhắc họ về tên quỷ sứ già, trong khi họ
đã quyết định quên gã đi? Mong sao mình cũng quên
được!”

Và họ cứ thế đi tiếp, cho đến khi khu rừng trở nên

thưa thớt hơn và mặt đất bắt đầu đổ xuống dốc hơn.
Rồi họ lại tách khỏi con đường, về bên phải, và
nhanh chóng tới một dòng sông nhỏ trong một khe
núi hẹp: nó chính là dòng nước trào ra từ hồ nước
tròn ở xa tít phía trên, giờ đã trở thành một dòng
nước xiết, băng xuống qua bao sỏi đá trong lòng sông
chẻ sâu dưới bóng nhựa ruồi và hoàng dương rợp kín.
Nhìn về phía Tây, phía dưới, trong một vùng sáng
mờ, có thể thấy những vùng đất thấp và những cánh
đồng cỏ rộng, và xa hơn nữa, lấp lánh trong ánh mặt
trời đang trôi về Tây, là con nước mênh mông của
dòng Anduin.

“Tới đây, than ôi! tôi buộc phải làm một điều

khiếm nhã đối với các cậu,” Faramir nói. “Tôi hy
vọng các cậu sẽ thứ lỗi cho người cho tới giờ đã từ bỏ
mệnh lệnh mà đổi lấy lòng hiếu khách khi không giết
hoặc bắt trói các cậu. Thế nhưng vẫn còn một mệnh
lệnh nghiêm cấm người lạ, kể cả người Rohan hiện
đang chiến đấu cùng chúng tôi, nhìn thấy con đường
mà giờ chúng ta sắp bước vào. Tôi sẽ phải bịt mắt các
cậu lại.”

“Anh cứ việc,” Frodo nói. “Ngay cả người Tiên

khi cần cũng phải làm vậy, và chúng tôi đã bịt mắt
khi đi qua biên giới vùng đất Lothlórien đẹp đẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.