CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 532

hang, lặng lẽ và nhanh nhẹn nhưng trật tự. Những
mặt bàn nhẹ được mang đến từ vách hang, đặt lên giá
đỡ, đồ đạc được bày biện bên trên. Đa phần những
thứ này đều đơn giản không trang trí, nhưng tất cả
đều được chế tác đẹp đẽ: những khay tròn, những bát
đĩa bằng gốm nâu tráng men hay gỗ hoàng dương bào
nhẵn, thảy đều bóng bảy và sạch sẽ. Đây đó còn có
chén hay chậu bằng đồng thau bóng loáng; và một
chiếc cốc bằng bạc nguyên chất được đặt tại chỗ ngồi
của Chỉ Huy ngay chính giữa bàn trong cùng.

Faramir đi lại giữa đám người, dừng chân hỏi han

bằng giọng nhẹ nhàng mỗi lần có ai đi vào. Vài nguời
đã quay lại sau khi truy đuổi bọn miền Nam; những
người khác, ở lại trinh sát khu vực quanh con đường,
về đến nơi sau cùng. Họ đã tính đủ số tất cả lũ người
miền Nam, chỉ trừ con mûmak khổng lồ: chẳng ai
biết chuyện gì đã xảy ra với nó. Không có động tĩnh
nào từ phía kẻ thù được ghi nhận; thậm chí còn
không có lấy một tên gián điệp Orc.

“Ngươi không bắt gặp hay nghe thấy gì sao,

Anborn?” Faramir hỏi người về sau cùng.

“Không, thưa chỉ huy,” anh ta nói. “Chí ít là

không có Orc. Thế nhưng tôi đã thấy, hoặc nghĩ mình
đã thấy, một thứ gì đó khá kỳ lạ. Khi đó trời nhá
nhem tối, thời điểm mà con mắt thường khiến mọi
thứ trông lớn hơn. Vậy nên có thể nó chỉ là một con
sóc không hơn.” Đến đây Sam vểnh tai lên nghe
ngóng. “Song nếu vậy thì đó là một con sóc đen, và
tôi không nhìn thấy đuôi nó. Nó trông như một cái
bóng dưới đất, và nó vụt nấp vào sau một thân cây
khi tôi đến gần, rồi trèo lên nhanh như sóc. Vì chỉ
huy không cho phép chúng tôi giết hại động vật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.