CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 533

hoang vô ích, và nó có vẻ là thú hoang, nên tôi không
bắn mũi tên nào. Dù sao thì cũng quá tối khó mà bắn
trúng, và con vật đó đã chìm vào bóng tối lá cây chỉ
trong nháy mắt. Tuy vậy tôi vẫn nán lại thêm chút
nữa, bởi chuyện này có vẻ lạ lùng, rồi sau đó khẩn
trương quay trở về. Trong lúc quay lại tôi nghĩ mình
nghe thấy thứ đó rít lên với tôi phía trên đầu. Có lẽ nó
là một con sóc lớn. Dưới bóng tối của Kẻ Không Tên,
có lẽ một số loài thú rừng Âm U đang lang thang đến
những khu rừng của chúng ta. Người ta vẫn hay nói ở
đó có sóc đen.”

“Có lẽ,” Faramir nói. “Nhưng nếu vậy, đó sẽ là

một điềm xấu. Chúng ta không muốn những thứ đào
tẩu khỏi rừng Âm U đến Ithilien.” Sam tưởng như
anh ta vừa nói vừa liếc nhanh về phía hai chàng
Hobbit; nhưng chú chẳng nói gì. Trong suốt một lúc
chú và Frodo chỉ nằm đó nhìn ánh đuốc và những
người vừa đi qua đi lại thì thầm nói với nhau. Rồi đột
nhiên Frodo chìm vào giấc ngủ.

Sam vật vã với chính mình, tự tranh cãi theo các

hướng. “Có thể anh ta ổn thôi,” chú nghĩ, “nhưng
cũng có thể là không. Lời hay vẫn có thể che tâm
xấu.” Chú ngáp. “Mình có thể ngủ suốt một tuần, và
nhờ vậy mình sẽ khá hơn. Mà mình có thể làm gì,
nếu cứ tỉnh thế này, một mình, với cả đội Người Lớn
khắp xung quanh? Chẳng gì hết Sam Gamgee ạ;
nhưng dù thế nào thì mi cũng phải cố mà tỉnh.” Và
bằng cách nào đó, chú đã tỉnh được. Ánh sáng tắt dần
phía cửa hang, còn tấm màn nước màu xám cũng mờ
đi rồi chìm vào bóng đêm đang dồn đến. Chỉ có tiếng
nước là vẫn vậy, chẳng hề thay đổi điệu nhạc của
mình, dù sáng hay chiều hay tối. Nó róc rách và thì
thầm về giấc ngủ. Sam chống đốt ngón tay lên mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.