CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 536

Khi tất cả đều xong xuôi, Faramir dẫn họ tới một

góc lõm vào cuối hang, được màn rủ che đi một
phần; bên trong đã bố trí sẵn một ghế tựa và hai ghế
đẩu. Một ngọn đèn nhỏ bằng đất nung cháy leo lét
trong một hốc đá.

“Có lẽ các cậu đang mong được ngủ sớm,” anh ta

nói, “đặc biệt là Samwise tốt bụng, người không chịu
nhắm mắt chừng nào chưa được ăn - không biết là do
sợ bị cùn mất cơn đói lòng cao quý, hay sợ tôi. Thế
nhưng đi ngủ quá sớm sau bữa ăn là một việc không
tốt, nhất là khi đã đói ăn lâu ngày. Chúng ta hãy nói
chuyện một lát. Chắc hẳn có rất nhiều điều để kể về
cuộc hành trình của các cậu từ Thung Đáy Khe. Và
bản thân các cậu có lẽ cũng muốn biết vài điều về
chúng tôi và vùng đất các cậu đang đứng. Hãy kể về
anh trai Boromir của tôi, về ông già Mithrandir, và về
cả những cư dân đẹp đẽ rừng Lothlórien.”

Frodo không còn cảm thấy buồn ngủ nữa và cậu

rất sẵn lòng nói chuyện. Nhưng hơi men và đồ ăn, dù
có khiến cậu thoải mái đến đâu, vẫn không khiến cậu
đánh mất hết sự thận trọng của mình. Sam đang tươi
tỉnh và còn khẽ hát, nhưng khi Frodo lên tiếng ban
đầu chú vừa lòng chỉ lắng nghe, thỉnh thoảng mới
chen vào những tiếng tỏ vẻ đồng tình.

Frodo kể rất nhiều chuyện, song cậu luôn lái vấn

đề ra khỏi nhiệm vụ của Hội Đồng Hành và chiếc
Nhẫn, mà tập trung nhiều vào những hành động anh
dũng của Boromir qua bao chặng gian nan, từ lúc
chạm trán lũ sói hoang, lạc trong cơn bão tuyết dưới
đỉnh Caradhras, cho đến lúc họ đi vào Moria nơi
Gandalf ngã xuống. Faramir xúc động nhất trước câu
chuyện về trận chiến trên cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.