CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 546

thỏa mãn lắm, và ở đó chắc hẳn những người làm
vườn đều được trọng vọng.”

“Không phải thứ gì ở đó cũng đều tốt,” Frodo nói,

“nhưng hiển nhiên là những người làm vườn đều
được trọng vọng.”

“Nhưng ở đó người ta chắc sẽ dần mệt mỏi, ngay

cả trong vườn, cũng giống như vạn vật dưới Mặt Trời
của thế giới này. Và các cậu đều đang ở cách xa quê
hương, và vô cùng mệt mỏi vì đường sá. Đêm nay
không thêm gì nữa đâu. Ngủ đi, cả hai cậu - hãy ngủ
thật yên giấc nếu có thể. Đừng sợ! Tôi không muốn
thấy nó, hay chạm vào nó, hay muốn biết nhiều hơn
những gì tôi đã biết (mà vậy là quá đủ rồi), vì sợ rằng
hiểm nguy có thể sẽ giăng bẫy tôi, và trong bài thử
thách đó biết đâu tôi sẽ trượt xuống thấp hơn Frodo
con trai Drogo. Giờ hãy đi nghỉ ngơi - nhưng trước
tiên, nếu các cậu muốn, hãy cho tôi biết chỉ một điều
này thôi, các cậu đang định đi đâu, và để làm gì. Bởi
tôi phải canh chừng, chờ đợi, và ngẫm nghĩ. Thời
gian đang trôi. Sáng mai mỗi người chúng ta sẽ phải
đi theo những con đường đã định cho mình.”

Frodo đã thấy mình run rẩy khi nỗi sợ hãi đầu tiên

trôi qua. Giờ đây nỗi mệt nhọc ghê gớm đang trùm
lấy cậu như một đám mây. Cậu chẳng thể cưỡng lại
hay che đậy được thêm nữa.

“Tôi đang phải tìm đường đến Mordor,” cậu nói

giọng yếu ớt. “Tôi đang trên đường đến Gorgoroth.
Tôi phải tìm ngọn Núi Lửa và ném thứ đó xuống vực
Định Mệnh. Gandalf đã nói như vậy. Tôi không nghĩ
mình còn có thể đến được đó nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.