CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 554

Faramir khẽ cười. “Cá!” anh nói. “Nỗi khát thèm

này ít nguy hiểm hơn. Mà có thể không hẳn vậy: cá
từ hồ Henneth Annûn có thể khiến gã phải trả giá
bằng tất cả những gì gã có.”

“Giờ tôi đã nhắm gã trong tầm bắn,” Anborn nói.

“Tôi có nên ngừng bắn không, Chỉ Huy? Bởi luật của
chúng ta là tử hình những kẻ tự ý đến đây.”

“Khoan đã, Anborn,” Faramir nói. “Vấn đề này

phức tạp hơn chúng ta tưởng. Cậu sẽ nói gì đây,
Frodo? Tại sao chúng ta phải tha cho gã?”

“Sinh vật này khốn khổ và đói khát,” Frodo nói,

“và chẳng hề ý thức được gã đang gặp nguy hiểm. Và
Gandalf, Mithrandir của anh, ông ấy hẳn sẽ cấm anh
không được giết gã chỉ cần lý do đó thôi, và vì cả
những lý do khác nữa. Ông ấy từng cấm người Tiên
làm vậy. Tôi không biết rõ ràng là tại sao, còn những
gì đoán định thì tôi chẳng thể nói công khai ở đây.
Thế nhưng bằng cách nào đó sinh vật này đã gắn với
nhiệm vụ của tôi. Gã là người dẫn đường của tôi ngay
trước khi các anh tìm thấy bọn tôi.”

“Người dẫn đường của cậu ư!” Faramir nói. “Vấn

đề mỗi lúc một kỳ lạ. Tôi có thể làm nhiều việc cho
cậu, Frodo ạ, nhưng việc này thì tôi không thể đồng
ý; để kẻ lang thang láu cá này thích đi đâu thì đi, rồi
lại tham gia cùng các cậu nếu gã thích, hay bị lũ Orc
bắt rồi khai tất cả những gì gã biết để khỏi bị tra tấn.
Gã buộc phải bị tiêu diệt hay bắt giữ. Phải tiêu diệt,
nếu không nhanh chóng tóm gọn được gã. Thế nhưng
phải làm gì mới tóm được sinh vật nhầy nhụa lắm
chiêu này, nếu không dùng đến mũi tên lông chim?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.