CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 557

“Sméagol!” cậu gọi to hơn. Giọng nói ngưng bặt.

“Sméagol, Chủ Nhân đến tìm ngươi đây. Chủ

Nhân đây. Nào, Sméagol!” Không có tiếng trả lời mà
thay vào đó là một tiếng rít nhẹ, như thể tiếng lấy hơi.

“Nào Sméagol!” Frodo nói. “Chúng ta đang gặp

nguy hiểm. Con Người sẽ giết ngươi, nếu họ phát
hiện ra ngươi ở đây. Nhanh nào, nếu ngươi muốn
thoát chết. Hãy đến với Chủ Nhân!”

“Không!” giọng nói cất lên. “Chủ Nhân không dễ

thương. Bỏ mặc Sméagol tội nghiệp đi với bạn mới.
Chủ Nhân đợi được. Sméagol chưa xong.”

“Không còn thời gian nữa đâu,” Frodo nói. “Cứ

mang cá theo. Đi nào!”

“Không! Ăn cá xong đã.”

“Sméagol!” Frodo nói đầy tuyệt vọng. “Bảo Bối

sẽ nổi giận đấy. Ta sẽ lấy Bảo Bối, và ta sẽ nói; hãy
khiến gã nuốt xương rồi hóc. Không bao giờ còn ăn
cá nữa. Nào, Bảo Bối còn đang chờ đấy!”

Có tiếng rít mạnh. Rồi từ bóng đêm Gollum bò ra

bằng cả bốn chi, giống như một con chó phạm lỗi bị
gọi ra quở trách. Gã ngậm một con cá ăn dở trong
mồm và cầm con khác trong tay. Gã tiến đến sát
Frodo, sát đến mức hai mũi gần chạm nhau, rồi khụt
khịt ngửi cậu. Cặp mắt nhợt nhạt của gã bừng sáng.
Rồi gã lấy con cá ra khỏi miệng và đứng lên.

“Chủ Nhân dễ thương!” gã thì thầm. “Hobbit dễ

thương, quay lại với Sméagol tội nghiệp. Sméagol tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.