CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 561

chưa từng làm gì đáng bị trói hay đáng trừng phạt
nghiêm khắc ư? Tuy nhiên thật may vì ta không phải
người phán xét điều đó. Nhưng tối nay ngươi đã tự
đặt chân vào nơi đặt chân vào là chết. Cá trong ao
này rất đắt giá đấy.”

Gollum thả con cá xuống. “Không muốn cá,” gã

nói.

“Cái giá không phải để trả cho cá,” Faramir nói.

“Chỉ nội việc đến đây nhìn xuống ao nước là đã đủ để
lãnh án tử hình rồi. Ta tha cho ngươi đến tận lúc này
là nhờ có Frodo đây cầu xin, cậu ấy nói những gì
ngươi làm xứng đáng được nhận vài lời cảm ơn ít
nhất từ cậu ấy. Nhưng ngươi còn phải thỏa mãn cả ta
nữa. Tên ngươi là gì? Ngươi từ đâu đến? Và ngươi
đến đâu? Công chuyện của ngươi là gì?”

“Bọn ta bị lạc, bị lạc,” Gollum nói. “Không tên,

không công chuyện, không Bảo Bối. Chỉ có trống
rỗng. Chỉ có đói; phải, bọn ta đói. Chỉ vài con cá nhỏ
xíu, chỉ vài con xương thối nhỏ xíu, cho sinh vật tội
nghiệp, mà họ tuyên án tử. Họ sáng suốt quá; công
bằng quá, công bằng khủng khiếp.”

“Không sáng suốt lắm đâu,” Faramir nói. “Nhưng

công bằng thì có lẽ. Công bằng như sự sáng suốt ít ỏi
của bọn ta cho phép. Cởi trói cho gã, Frodo!” Faramir
lấy từ trong thắt lưng ra một con dao nhỏ cắt móng
tay rồi đưa cho Frodo. Gollum tưởng lầm hành động
đó, kêu ré lên và gục xuống.

“Nào Sméagol!” Frodo nói. “Ngươi phải tin ta. Ta

sẽ không bỏ rơi ngươi. Hãy trả lời thành thực nếu có
thể. Rồi ngươi sẽ được đối xử tốt chứ không bị hại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.