CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 585

“Họ đừng ngốc vậy chứ,” gã rít lên. “Chúng ta

phải đi. Không phí thì giờ nữa!” Và họ chẳng thể hỏi
thêm gì khác từ gã nữa. Gã chẳng hề hé răng nói đã ở
đâu, hay nói gã nghĩ cái gì đang đến gần khiến gã
phải vội vã đến vậy. Lòng Sam chứa đầy nghi hoặc
và dĩ nhiên chú thể hiện ra điều đó; nhưng Frodo
chẳng tỏ ra bất cứ dấu hiệu nào cho thấy có gì đó
đang diễn ra trong đầu cậu. Cậu thở dài, khoác hành
lý, rồi chuẩn bị bước ra để đi vào bóng đêm đang dồn
đến mỗi lúc một dày đặc.

Một cách lén lút, Gollum dẫn họ xuống sườn đồi,

náu mình dưới tán che bất cứ khi nào có thể, và chạy,
người cúi rạp xuống gần sát mặt đất, mỗi lần gặp
khoảng trống; nhưng ánh sáng lúc này mờ nhạt đến
mức ngay cả những con thú hoang tinh mắt cũng khó
nhìn thấy được những chàng Hobbit đang trùm kín áo
choàng xám, hay nghe thấy họ đang bước đi thận
trọng hết mức có thể của những người tí hon. Họ lướt
qua rồi biến mất mà chẳng hề gây ra bất cứ tiếng
cành gãy hay tiếng lá bay nào.

Họ tiếp tục đi thêm khoảng một giờ, lặng lẽ nối

đuôi nhau, gánh lên vai toàn bộ sức nặng của bóng tối
và bầu tĩnh lặng tuyệt đối nơi vùng đất, chỉ thi thoảng
mới bị phá vỡ bởi những tiếng ầm văng vẳng như
tiếng sấm đằng xa hay tiếng trống bên trong khu
trũng nào đó giữa dãy đồi. Từ chỗ trú ẩn, họ đi
xuống, rồi rẽ về phía Nam, họ cố gắng đi càng thẳng
càng tốt theo lối mà Gollum có thể tìm được, băng
qua triền dốc dài lởm chởm hướng về phía dãy núi.
Lúc này, cách không xa ở phía trước, họ nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.