CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 586

một dải cây sừng sững hiện lên như một bức tường
màu đen. Càng tiến lại gần, họ càng ý thức được kích
cỡ đồ sộ của những cây đó, tất cả dường như đều là
cổ thụ, nhưng vẫn vươn cao, cho dù phần ngọn đã
khô héo và lởm chởm, như thể giông tố và sấm sét đã
từng kéo qua đây nhưng không giết được chúng hay
lay động nổi bộ rễ cắm sâu vô tận của chúng.

“Ngã Tư, phải,” Gollum thì thầm, đó là những lời

đầu tiên gã phát ra kể từ khi họ rời khỏi chỗ ẩn náu.
“Chúng ta phải đi đường đó.” Giờ lại rẽ về phía
Đông, gã dẫn họ trèo lên con dốc; rồi đột nhiên xuất
hiện ngay trước mặt họ: con đường Nam, chạy ngoằn
ngoèo quanh vùng ven chân núi, cho đến khi chìm
vào bên trong vòng cây lớn.

“Đây là lối duy nhất,” Gollum thì thầm. “Chẳng

có lối đi nào bên kia con đường. Chẳng còn lối nào
nữa. Chúng ta phải đến Ngã Tư. Nhưng hãy khẩn
trương lên! Và im lặng!”

Bí mật như những trinh sát trong lòng địch, họ bỏ

xuống con đường, và lần theo rìa phía Tây bên dưới
bờ đá; bản thân họ cũng xám như màu đá, còn đôi
chân bước êm như mèo săn. Cuối cùng họ cũng đến
được vùng cây mọc, và nhận thấy mình đang đứng
trong một vòng tròn khổng lồ không có mái che, ở
giữa vòng mở thông lên bầu trời ảm đạm; còn khoảng
không giữa những thân cây khổng lồ trông như
những cổng vòm lớn và tăm tối trong một tòa sảnh đổ
nát. Ở chính giữa là nơi bốn con đường gặp nhau.
Đằng sau họ là con đường đến Morannon; ở trước
mặt, nó tiếp tục cuộc hành trình xa xôi về phía Nam;
ở phía bên phải con đường từ thành phố Osgiliath
ngày xưa bò lên, cắt ngang, chạy về phía Đông rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.