CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 599

“Cẩn thận!” gã thì thầm. “Bậc thang. Nhiều lắm.

Cẩn thận đấy!”

Dĩ nhiên họ cần phải cẩn thận. Thoạt tiên Frodo

và Sam cảm thấy dễ chịu hơn vì giờ có vách đá ở hai
bên, thế nhưng lối cầu thang lại gần dốc đứng như
một chiếc thang dựng, và càng đi lên họ càng ý thức
được rõ ràng hơn cú rơi vời vợi đang chực sẵn phía
sau. Những bậc thang đều rất hẹp, khoảng cách
không đều, hơn nữa lại rất khó lường: mép bậc đều
mòn nhẵn thín, nhiều bậc vỡ vụn, nhiều bậc vừa đặt
chân lên đã nứt toác. Hai chàng Hobbit vẫn gắng sức
tiến lên, cho đến khi rốt cục phải dùng những ngón
tay tuyệt vọng bám vào bậc thang phía trước, và buộc
đầu gối đang đau đớn phải co rồi duỗi; dải bậc thang
càng ăn sâu vào sườn núi dựng đứng, những bức
tường đá trên đầu họ càng vươn lên cao mãi.

Cuối cùng, ngay khi cảm thấy không chịu đựng

thêm được nữa, họ lại thấy cặp mắt Gollum đang ngó
xuống họ chăm chú. “Chúng ta lên được rồi,” gã thì
thầm. “Đã qua cầu thang đầu tiên. Hobbit thông minh
trèo được cao, thông minh lắm. Chỉ vài bậc thấp bé
nữa là xong, phải.”

Sam và Frodo, lúc này đang choáng váng và vô

cùng mệt mỏi, tiếp tục bám theo gã, trèo lên bậc
thang cuối cùng, rồi ngồi phịch xuống xoa bóp chân
cẳng và đầu gối. Họ đang ở trên hành lang tối tăm
dường như vẫn tiếp tục đi lên phía trước, cho dù thoải
hơn và không có bậc thang nào. Gollum chẳng để họ
nghỉ ngơi lâu.

“Vẫn còn một cầu thang nữa,” gã nói. “Một cầu

thang dài hơn nhiều. Hãy nghỉ khi ta đến đỉnh cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.