CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 608

phần tồi tệ nhất trong câu chuyện, và ngay tới điểm
này rất có thể ai đó sẽ nói: ‘Gập sách lại đi cha,
chúng con không muốn đọc thêm nữa đâu.’ ”

“Có lẽ vậy,” Sam nói, “nhưng tôi sẽ không phải là

người nói điều đó. Không hẳn những gì đã được hoàn
tất và đã qua, và những gì được đưa vào những câu
chuyện vĩ đại, đều giống nhau. Mà, ngay cả Gollum
cũng có thể là một nhân vật tốt trong một câu chuyện
nào đó, dù sao cũng tốt hơn trong câu chuyện của
cậu. Và bản thân gã cũng đã từng thích nghe truyện,
theo chính lời gã kể. Tôi tự hỏi liệu gã nghĩ mình là
anh hùng hay kẻ xấu?

“Gollum!” chú gọi. “Ngươi có muốn làm anh

hùng không, mà gã lại đi đâu nữa rồi?”

Chẳng thấy bóng dáng gã ở cả miệng khe trú ẩn

lẫn trong bóng tối gần đó. Gã đã từ chối thức ăn của
họ, cho dù, như thường lệ, vẫn chấp nhận một ngụm
nước; và rồi có vẻ gã đã cuộn người lại ngủ. Họ đã
cho rằng ít nhất một trong những lý do cho lần gã
vắng mặt dài hôm trước là đi tìm loại thức ăn gã
thích; và giờ rõ ràng gã đã lại lẩn đi trong lúc họ đang
nói chuyện. Nhưng lần này là để làm gì?

“Tôi chẳng thích cái kiểu lén lút chuồn mất mà

chẳng thèm nói trước của gã,” Sam nói. “Nhất là lần
này. Gã chẳng thể tìm được thức ăn ở đây, trừ khi gã
thèm ăn đá. Nghĩ xem, thậm chí còn chẳng có lấy
chút rêu nào!”

“Lo chuyện gã lúc này thì có ích gì đâu,” Frodo

nói. “Không có gã, chúng ta thậm chí còn chẳng thể
thấy được con đèo này, đừng nói đến việc đi xa đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.