CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 624

người Hobbit ở Quận, tay giơ cao ngôi sao và chĩa
thanh kiếm tỏa sáng, kiên quyết bước tới đối mặt
những con mắt.

Chúng ngập ngừng. Vẻ nghi ngại dâng lên trong

chúng khi ánh sáng tiến tới. Lần lượt từng còn mắt
mờ dần, rồi chúng từ từ thoái lui. Trước giờ chưa có
ánh sáng nào chết chóc đến vậy từng tấn công chúng.
Dưới lòng đất chúng đã được an toàn tránh khỏi ánh
mặt trời, ánh trăng hay ánh sao, thế nhưng giờ đây
một ngôi sao đã sa xuống tận trong lòng đất. Nó vẫn
tiến tới, và những con mắt bắt đầu sợ hãi. Chúng lần
lượt tắt ngấm rồi quay đi, cùng lúc một khối hình đồ
sộ, nằm ngoài tầm ánh sáng, rướn cái bóng đen tối
chen vào giữa hai cụm mắt. Chúng đã bỏ đi.

“Cậu chủ, cậu chủ!” Sam hét lên. Chú đang ở sát

phía sau, thanh kiếm cũng đã được tuốt ra sẵn sàng.
“Thật oanh liệt! Người Tiên sẽ phải ca hát về chiến
công này, nếu họ được nghe kể lại! Tôi mong mình
còn sống để kể cho họ và nghe họ hát. Nhưng đừng
đi tiếp nữa, cậu chủ. Đừng xuống sào huyệt đó! Giờ
là cơ hội duy nhất của chúng ta. Hãy ra khỏi cái lỗ
hôi thối này thôi!”

Và rồi họ quay người lại thêm một lần nữa, thoạt

tiên còn bước đi nhưng sau đó thì chạy; bởi nền
đường hầm cứ vươn lên dốc đứng, cứ mỗi bước chân
họ lại trèo lên cao hơn khỏi mùi hôi thối của cái động
không nhìn thấy kia, và sức lực cũng đã trở lại với
tay chân và trái tim họ. Thế nhưng lòng căm ghét của
kẻ Canh Gác thì vẫn lẩn khuất phía sau, có thể mù lòa
trong ít lâu, nhưng chưa hề bị đánh bại, và vẫn quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.