CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 625

tâm giết chóc. Một luồng khí thoảng lạnh thổi vào họ.
Miệng hang, điểm kết thúc đường hầm, rốt cục đã ở
trước mặt. Họ hổn hển quăng mình về phía trước,
khao khát được đứng ở một nơi không bị đóng trần,
nhưng rồi trong nỗi kinh ngạc, họ loạng choạng ngã
lùi lại. Lối thoát bị bịt lại bởi vật cản nào đó, nhưng
không phải đá: nó dường như mềm và khá dẻo,
nhưng lại chắc chắn và bền vững: không khí có thể
len qua, song không hề le lói chút ánh sáng nào. Họ
xốc tới một lần nữa nhưng lại bị đẩy lui.

Frodo giơ cao Lọ Nước và nhìn thấy một vùng

xám mà vầng hào quang của chiếc lọ ánh sao không
thể xuyên qua và cũng không thể soi sáng, như thể
một bóng tối không phải do chắn sáng mà có, nên
không ánh sáng nào có thể xua tan. Giăng khắp
đường hầm từ trần đến đáy và kín hai bên là một tấm
mạng khổng lồ, đều đặn như tấm mạng của một con
nhện to lớn, nhưng được chăng dày hơn và lớn hơn
nhiều, và sợi tơ nào cũng dày như sợi thừng.

Sam cười phá. “Mạng nhện!” chú nói. “Vậy thôi

sao? Mạng nhện! Nhưng nhện gì thế này! Tấn công
chúng, phá tan chúng luôn!”

Chú điên cuồng lấy kiếm chém, nhưng sợi tơ chú

vừa chém vào chẳng bị đứt. Nó chùng xuống đôi chút
rồi bật lại như dây cung, lật lưỡi kiếm rồi hất tung cả
tay lẫn kiếm. Sam lấy hết sức chém ba nhát, và rốt
cục một trong vô số các sợi tơ đứt phựt rồi xoắn lại,
nó cuộn vòng và rít vù vù trong không khí. Một đầu
quật trúng tay Sam khiến chú phải hét lên vì đau đớn,
chú nhào về phía sau rồi quệt tay qua miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.