CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 630

miếng thịt ngọt ngào hơn. Và Gollum đã mang chúng
đến cho mụ.

“Để xem, để xem,” gã vẫn thường nói một mình,

khi bị chi phối bởi những suy nghĩ xấu xa, trong lúc
bước đi trên chặng đường nguy hiểm từ Emyn Muil
đến Thung Lũng Morgul, “để xem. Rất có thể, ồ phải,
rất có thể khi Mụ vứt xương và quần áo không đi,
bọn ta sẽ tìm ra nó, bọn ta sẽ có nó, Bảo Bối, phần
thưởng cho Sméagol tội nghiệp đã mang thức ăn
ngon. Và bọn ta sẽ cứu Bảo Bối như đã hứa. Ồ phải
rồi.Và khi bọn ta nắm được nó an toàn rồi, Mụ sẽ biết
tay, ồ phải, bọn ta sẽ đáp trả Mụ, bảo bối à. Và bọn ta
sẽ đáp trả tất cả bọn chúng!”

Gã đã nghĩ như thế ở góc trong cùng tâm trí xảo

quyệt, mà gã vẫn hy vọng che giấu được mụ, ngay cả
khi gã quay lại gặp mụ và cúi thấp người trước mụ
trong lúc những người bạn đồng hành say ngủ.

Còn với Sauron: hắn biết mụ đang chui lủi ở đâu.

Hắn lấy làm hài lòng vì mụ sống đói khát ở đó nhưng
không hề bớt hiểm độc, một kẻ canh chừng con
đường cổ dẫn vào vùng đất của hắn đáng tin cậy hơn
bất cứ cách nào kỹ năng của hắn có thể bày ra. Còn lũ
Orc, chúng là những nô lệ có ích, nhưng hắn có trong
tay vô khối. Nếu thỉnh thoảng Bà Nhện muốn bắt
chúng để thỏa mãn cơn đói trong lòng, thì mụ cứ
việc: hắn có thể thí cho mụ. Và đôi khi, như một kẻ
ném miếng mồi ngon cho con mèo của hắn (hắn gọi
mụ là con mèo của hắn, nhưng mụ không thừa nhận
hắn) Sauron phái tới cho mụ những tù nhân mà hắn
coi là vô dụng: hắn sai xua họ vào hang của mụ, rồi
bắt báo cáo về những trò mụ đã làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.