CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 631

Cả hai cứ sống như vậy, vui mừng với những việc

chúng đã làm, và chẳng hề sợ cuộc tấn công, hay cơn
thịnh nộ, hay một kết thúc nào cho sự xấu xa của
chúng. Vẫn chưa từng có con ruồi nào thoát được ra
khỏi những tấm mạng của Bà Nhện, và sự thịnh nộ
cùng cơn đói của mụ nay càng lớn hơn.

* * *

Thế nhưng Sam tội nghiệp chẳng hề biết chút gì

về thứ xấu xa mà họ đã khuấy động lên chống lại
mình, chỉ trừ một nỗi sợ hãi cứ tăng dần bên trong
chú, một mối đe dọa mà chú không nhìn thấy; một
sức nặng đang đè ép chú đến mức bỏ chạy cũng là
gánh nặng, đôi chân chú như đúc bằng chì.

Nỗi khiếp sợ bủa vây hết xung quanh, còn kẻ thù

thì đang đợi phía trước mặt tại con đèo, trong khi cậu
chủ lại chạy như loạn trí về phía chúng. Rời mắt khỏi
bóng tối phía sau và vực thẳm dưới vách đá bên trái,
chú nhìn về phía trước, và thấy hai thứ càng khiến
tinh thần sút giảm, chú nhìn thấy lưỡi kiếm trần mà
Frodo vẫn nắm đang lập lòe ánh lửa màu xanh; và
chú nhìn thấy ô cửa sổ tòa tháp vẫn đỏ rực cho dù
bầu trời phía sau đang tối.

“Lũ Orc!” chú lẩm bẩm. “Chúng ta chẳng thể cứ

ào đến là được. Lũ Orc ở xung quanh, và cả thứ còn
tệ hơn cả lũ Orc nữa.” Rồi nhanh chóng trở lại với
thói quen kín đáo bao lâu nay, chú nắm tay che Lọ
Nước quý giá mà chú vẫn cầm. Trong chốc lát bàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.