CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 69

Cậu quay người và nhận thấy giấc mơ chỉ tồi tệ hơn
đôi chút so với hiện thực. Hai cổ tay, cẳng chân, mắt
cá chân cậu đều bị trói chặt bằng thừng. Merry nằm
bên cạnh, mặt trắng bệch, một miếng giẻ rách bẩn
thỉu buộc ngang trán. Đứng ngồi khắp xung quanh họ
là một đội quân Orc hùng hậu.

Dần dần trí nhớ bên trong cái đầu đau nhức của

Pippin cũng ghép nối lại và tách biệt khỏi những cái
bóng trong giấc mơ. Dĩ nhiên rồi: cậu và Merry đã bỏ
chạy vào bên trong khu rừng. Không biết họ nghĩ gì
mà làm vậy? Tại sao họ lại nhào đi như vậy, chẳng
thèm để ý đến Sải Chân Dài? Họ đã vừa chạy vừa hò
hét suốt một quãng dài - cậu chẳng nhớ nổi là bao xa
và bao lâu nữa; và rồi đột nhiên họ đâm đầu thẳng
vào một toán Orc: chúng đang đứng nghe ngóng, và
hình như chúng không hề nhìn thấy Merry và Pippin
cho đến tận khi họ gần như đã lao vào tay chúng. Thế
rồi chúng gào thét và có thêm nhiều tên yêu tinh khác
nhảy ra từ đám cây. Merry và cậu đã tuốt kiếm,
nhưng lũ Orc không muốn giao chiến, mà chỉ tìm
cách túm lấy họ, ngay cả khi Merry đã chém đứt vài
cánh tay và bàn tay. Merry thật cừ!

Rồi Boromir xuyên qua đám cây lao đến. Gã đã

buộc chúng phải ra tay. Gã giết rất nhiều tên khiến số
còn lại phải tháo chạy. Thế nhưng họ chưa kịp đi xa
trên con đường trở về thì lại bị tấn công, ít nhất một
trăm tên Orc, một vài tên rất to lớn, và chúng vãi tên
như mưa: luôn luôn là về phía Boromir. Boromir đã
thổi chiếc tù và lớn đến nỗi cả rừng cây phải rung
chuyển, khiến ban đầu lũ Orc nhụt chí và rút quân;
thế nhưng khi chẳng có gì đáp lại ngoài những tiếng
vọng, chúng lại tấn công dữ dội hơn bao giờ hết.
Pippin không nhớ thêm mấy nữa. Hình ảnh cuối cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.