CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 70

trong cậu là Boromir dựa vào một thân cây, nhổ ra
một mũi tên; rồi đột nhiên tất cả chìm vào bóng tối.

“Chắc là mình bị đánh vào đầu,” cậu nhủ thầm.

“Không biết anh Merry tội nghiệp có bị đau nhiều
không. Chuyên gì đã xảy ra với Boromir? Tại sao lũ
Orc không giết bọn mình? Bọn mình đang ở đâu, và
bọn mình đang đi đâu?”

Cậu không thể trả lời những câu hỏi đó. Cậu cảm

thấy lạnh và mệt lử. “Ước gì ông Gandalf đã không
thuyết phục để Elrond cho phép bọn mình đi,” cậu
nghĩ. “Mình làm được gì đâu chứ? Chỉ là một nỗi
phiền hà: một kẻ đi nhờ, một bịch hành lý. Và giờ
mình đã bị cướp đi và mình chỉ là một bịch hành lý
của lũ Orc. Mong sao Sải Chân Dài hoặc ai đó sẽ đến
giành bọn mình lại! Nhưng mình có nên mong vậy
không? Chẳng phải như vậy là công toi mọi kế hoạch
sao? Giá mình có thể vùng thoát ra!”

Cậu thử vùng vẫy nhưng vô ích. Một tên trong số

lũ Orc ngồi bên cạnh cười phá lên và nói gì đó với
một tên khác bằng thứ ngôn ngữ ghê tởm của chúng.
“Nghỉ ngơi đi trong lúc mày còn có thể, thằng nhãi
ngu xuẩn!” hắn nói với Pippin sau đó, bằng Ngôn
Ngữ Chung, nghe từ miệng hắn cũng gớm ghiếc gần
như chính ngôn ngữ của hắn. “Nghỉ ngơi đi trong lúc
mày còn có thể! Bọn tao sẽ khiến chân mày trở nên
có ích sớm thôi. Mày sẽ ước chẳng có cái chân nào
trước khi bọn tao về được đến nhà.”

“Nếu theo cách của tao, mày sẽ ước được chết

ngay lúc này,” tên kia nói. “Tao sẽ khiến mày phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.