CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 80

“Chúng mày sẽ chạy còn tao ở ngay đằng sau,”

Uglúk nói, “Chạy đi! Bằng không chúng mày sẽ
không bao giờ thấy lại những cái hốc thân yêu của
chúng mày đâu. Có Bàn Tay Trắng chứng giám! Cử
cái lũ giòi núi này đi thì có ích lợi gì chứ, chẳng được
huấn luyện đến nơi đến chốn. Chạy đi, lũ khốn kiếp!
Chạy đi khi trời vẫn còn tối!”

Rồi cả đội quân bắt đầu chạy bằng những sải nhảy

dài của Orc. Chúng không giữ hàng lối nào, mà chèn
ép, xô đẩy, chửi bới nhau; thế nhưng tốc độ của
chúng lại rất cao. Mỗi chàng Hobbit có ba tên canh
gác. Pippin ở xa mãi phía cuối hàng. Cậu tự hỏi mình
còn tiếp tục được bao lâu nữa với đà này: cậu đã
không ăn gì kể từ buổi sáng. Một trong số những tên
lính gác cậu có cầm roi. Nhưng hiện tại thứ chất lỏng
của lũ Orc vẫn nóng bừng bên trong cậu. Và cả lý trí
cậu cũng hoàn toàn tỉnh táo.

Thỉnh thoảng trong tâm trí cậu cứ tự dưng hiện ra

hình ảnh khuôn mặt chăm chú của Sải Chân Dài đang
cúi xuống nhìn dấu đường tối, rồi chạy, chạy theo ở
phía sau. Nhưng kể cả một chàng Tuần Du cũng thấy
gì được ngoài dấu đường rối rắm đầy những vết chân
Orc? Những dấu chân nhỏ bé của cậu và Merry đã bị
chôn vùi dưới sự giày xéo của biết bao chiếc giày sắt
ở đằng trước, đằng sau và khắp xung quanh họ.

Họ mới chỉ rời vách đá được khoảng một dặm thì

mặt đất thoải xuống thành một vùng trũng nông rộng
lớn, đất trở nên mềm và ẩm ướt. Sương mù giăng đầy
ở đó, sáng nhợt nhạt trong những tia sáng cuối cùng
của vầng trăng lưỡi liềm. Những hình bóng tăm tối
của lũ Orc phía trước mờ dần rồi như bị nuốt chửng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.