CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 112

“Điều đó còn phụ thuộc vào cách anh trở về,” Denethor nói.

Gandalf là người cuối cùng nói với Faramir trước khi chàng lên

đường về phía Đông. “Đừng ném đi cuộc đời mình vì hấp tấp hoặc vì chua
chát,” ông nói. “Anh sẽ còn được cần đến ở đây, vì nhiều điều khác hơn là
chiến tranh. Cha anh yêu thương anh, Faramir, và sẽ nhớ ra điều đó trước
khi tất cả kết thúc. Bảo trọng!”

* * *

Và giờ Hoàng thân Faramir lại tiến về phía trước, mang theo quân lực

là những người tự nguyện đi hoặc có thể cắt đi. Trên tường thành, một vài
người đưa mắt qua bóng tối về phía thành phố đổ nát, và họ tự hỏi vận hội
gì đang chờ ở đó, bởi chẳng thể nhìn thấy gì. Và những người khác vẫn
luôn luôn nhìn về phương Bắc và đếm số lý đường dẫn tới Théoden ở
Rohan. “Liệu ông ấy có đến không? Liệu ông ấy có nhớ mối đồng minh cũ
hay không?” họ nói.

“Có chứ, ông sẽ tới,” Gandalf nói, “dù là đến quá muộn. Nhưng hãy

nghĩ xem! Mũi Tên Đỏ dù nhanh nhất cũng không thể tới chỗ ông sớm hơn
hai ngày trước, và nhiều dặm đường trải dài từ đây tới Edoras.”

Tin tức tới khi buổi tối đã trở lại. Một người vội vã phi ngựa từ khúc

cạn đến, nói rằng một đạo quân xuất phát từ Minas Morgul và đã tới gần
thành Osgiliath; còn được bổ sung những đội quân từ phía Nam, người
Haradrim, cao lớn và tàn nhẫn. “Và chúng tôi biết được,” người đưa tin nói,
“rằng tên Thủ Lĩnh Đen lại cầm đầu chúng, và nỗi sợ hãi hắn gieo rắc đã
tiến xa trước hắn bên kia sông.”

Với những lời báo trước tai ương đó, ngày thứ ba kết thúc kể từ khi

Pippin tới Minas Tirith. Không mấy người đi nghỉ ngơi, bởi lúc này chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.