CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 197

cả đồng bào tôi đều ẩn chứa niềm khát khao biển cả, nếu khuấy động lên sẽ
thật là nguy hiểm. Than ôi! những con mòng biển. Tôi sẽ không còn biết
đến bình yên dưới những tán sồi hay du nữa.”

“Đừng nói vậy!” Gimli nói. “Vẫn còn có vô số thứ đáng thấy ở Trung

Địa, và nhiều việc lớn cần làm. Nhưng nếu tất cả dân mỹ tộc đều đi tới
Cảng, thế giới sẽ nhàm chán biết mấy cho những kẻ định mệnh buộc phải ở
lại.”

“Đúng là buồn chán và ảm đạm!” Merry nói. “Anh không được đi tới

Cảng đâu đấy, Legolas. Sẽ luôn luôn có giống dân nào đó, dù lớn hay bé,
thậm chí cả vài người lùn thông thái như Gimli, còn cần đến các anh. Ít nhất
tôi mong là vậy. Dù không hiểu sao tôi cảm thấy điều tồi tệ nhất trong cuộc
chiến này vẫn còn chưa tới. Tôi mới mong nó kết thúc dứt điểm và tốt đẹp
làm sao!”

“Đừng có ủ dột thế!” Pippin kêu lên. “Mặt Trời đang tỏa sáng, và

chúng ta nay đã được ở bên nhau ít nhất cũng một hai ngày. Em muốn nghe
nhiều chuyện hơn về tất cả mọi người. Nào, Gimli! Anh và Legolas đã nhắc
đến chuyến đi kỳ lạ của mình với Sải Chân Dài cả tá lần sáng nay rồi.
Nhưng hai người vẫn chưa kể gì cho em cả.”

“Mặt Trời có thể sáng ở đây,” Gimli nói, “nhưng những ký ức về con

đường đó ta không muốn lôi ra từ bóng tối. Nếu ta đã biết cái gì chờ phía
trước, ta không nghĩ mình sẽ chọn Lối Người Chết dù vì bất cứ tình bạn
nào.”

“Lối Người Chết?” Pippin nói. “Em đã nghe Aragorn nhắc đến cái tên

ấy, và đã tự hỏi anh ấy có ý gì. Anh kể thêm cho chúng em đi?”

“Không háo hức lắm đâu,” Gimli nói. “Vì trên con đường đó ta đã

phải hổ thẹn: chính Gimli con trai Glóin, người tự cho mình rắn rỏi hơn bất
cứ Con Người nào, và cứng cáp dưới lòng đất hơn bất cứ gã Tiên nào.
Nhưng cả hai điều ta đều đã không chứng tỏ được; và ta bám lại con đường
chỉ nhờ ý chí của Aragorn mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.