CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 248

những lời cậu vừa nói đã khiến cậu nhận thức được toàn bộ tai ương đó, và
nỗi tuyệt vọng bao trùm lấy cậu. “Nhiệm vụ đã thất bại rồi, Sam ơi. Thậm
chí dù có ra khỏi đây, chúng ta cũng không trốn thoát được. Chỉ có người
Tiên trốn thoát được mà thôi. Rời xa, rời xa Trung Địa, rời xa về bên kia
Đại Dương. Đấy là nếu Đại Dương còn đủ rộng để ngăn Bóng Tối.”

“Không, không phải tất cả, cậu Frodo à. Và nhiệm vụ chưa thất bại,

chưa đâu. Tôi đã lấy nó, cậu Frodo à, xin cậu bỏ lỗi. Và tôi đã giữ nó an
toàn. Giờ nó đang đeo trên cổ tôi, và cũng là một gánh nặng kinh khủng.”
Sam sờ soạng tìm cái Nhẫn và sợi xích. “Nhưng tôi nghĩ cậu phải cầm lại
nó.” Giờ khi đến lúc, Sam cảm thấy miễn cưỡng phải giao cái Nhẫn ra để
nó lại trở thành gánh nặng cho cậu chủ mình.

“Cậu cầm nó?” Frodo thở gấp. “Cậu cầm nó ở đây ư? Sam, cậu thật

tuyệt vời!” Rồi thật chóng vánh và lạ lùng, ngữ điệu cậu thay đổi. “Đưa nó
cho tôi!” cậu kêu lên, đứng dậy, chìa bàn tay run rẩy ra. “Đưa nó cho tôi
ngay lập tức! Cậu không được cầm nó!”

“Được rồi, cậu Frodo,” Sam nói, hơi giật mình. “Nó đây!” Chú chầm

chậm rút chiếc Nhẫn ra và tháo sợi xích qua đầu. “Nhưng giờ cậu đang ở
trong miền đất Mordor, thưa cậu; và khi nào ra ngoài, cậu sẽ thấy Núi Lửa
và mọi thứ. Cậu sẽ thấy chiếc Nhẫn giờ đây rất nguy hiểm, và khó mang.
Nếu việc đó quá khó khăn, tôi có thể chia sẻ với cậu, có lẽ?”

“Không không!” Frodo kêu lên, giật lấy chiếc Nhẫn và sợi xích từ tay

Sam. “Không, không được, đồ ăn cắp!” Cậu thở dốc và trân trối nhìn Sam,
mắt mở to sợ hãi, thù địch. Rồi đột nhiên, siết lấy chiếc Nhẫn trong bàn tay
nắm chặt, cậu đứng đó chết điếng. Dường như có màn sương mù vừa tan đi
trước mắt, và cậu vuốt tay qua cái trán nhức nhối. Cái hình ảnh khủng khiếp
vừa rồi mới thật làm sao, khi cậu vẫn còn phần nào choáng váng vì thương
tích và sợ hãi. Sam vừa biến đổi ngay trước mắt cậu thành một tên Orc,
đang liếc mắt đểu cáng và mó máy báu vật của cậu, một sinh vật ghê tởm
nhỏ bé với cặp mắt tham lam và cái miệng rỏ dãi. Nhưng lúc này hình ảnh
đó đã tan đi. Sam đang quỳ trước mặt cậu, mặt méo xệch đau khổ, như thể
chú vừa bị đâm trúng tim; nước mắt dâng lên trong mắt chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.