CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 34

đang tụ lại ở đằng Đông; và cậu nghĩ tới những ngón tay Bóng Tối vươn
dài: tới đám Orc trong rừng lẫn trên núi, sự phản bội của Isengard, lũ chim
có con mắt quỷ, cả những Kỵ Sĩ Đen ngay trên đường làng Quận - lại cả nỗi
kinh hoàng có cánh, bọn Nazgûl. Cậu rùng mình, hy vọng dường như tàn
lụi. Và ngay chính khoảnh khắc ấy, trong một giây mặt trời yếu đi và bị che
mờ, như thể có đôi cánh đen vừa lướt qua. Cậu nghĩ mình vừa nghe thấy
một âm thanh tưởng chừng không thể nghe nổi, chói tai và xa tít trên cao,
một tiếng kêu xa xôi nhưng làm tim thắt lại, tàn nhẫn và lạnh lẽo. Mặt tái
nhợt đi, cậu rúm lại sát tường.

“Cái gì thế?” Beregond hỏi. “Cậu cũng cảm thấy gì đó đúng không?”

“Phải,” Pippin thì thầm. “Đó là dấu hiệu cho sự sụp đổ của chúng ta,

và cái bóng của định mệnh, tên Kỵ Sĩ Chết Chóc của không trung.”

“Phải, cái bóng của định mệnh,” Beregond nói. “Tôi sợ rằng Minas

Tirith sẽ thất thủ. Bóng đêm đang kéo đến. Dường như cả hơi ấm trong
huyết quản tôi cũng bị rút đi rồi.”

* * *

Trong một khoảnh khắc, họ ngồi bên nhau cúi đầu không lên tiếng.

Rồi đột nhiên Pippin ngước lên thấy mặt trời vẫn sáng rực rỡ, cờ vẫn phần
phật trong gió. Cậu rùng mình. “Nó đi qua rồi,” cậu nói. “Không, trái tim
tôi sẽ không tuyệt vọng. Gandalf đã ngã xuống nhưng rồi đã trở lại, và đang
ở đây với chúng ta. Chúng ta có thể vẫn đứng, cho dù chỉ bằng một chân,
hoặc chí ít cũng vẫn trụ được trên đầu gối.”

“Nói hay lắm!” Beregond kêu lên, đứng dậy và bước tới lui. “Phải,

dù tất cả rồi chắc chắn cũng phải có ngày kết thúc, Gondor chưa diệt vong
đâu. Ngay cả nếu các tường thành thất thủ vào tay kẻ thù liều mạng, những
kẻ sẽ chất chồng xác chết như núi dưới chân tường, thì cũng chưa đâu. Vẫn
còn những thành trì khác, và những lối thoát bí mật dẫn vào trong núi. Hy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.