CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 344

Rồi những Kỵ Sĩ gia binh của Nhà Vua cưỡi bạch mã đi quanh gò mộ

cùng hát bài ca về Théoden con trai Thengel được Gléowine ca công của
nhà vua sáng tác, mà từ đó về sau ông không còn viết bài nào nữa. Tiếng
hát chậm rãi của các Kỵ Sĩ làm rung động trái tim cả những người không
biết ngôn ngữ của họ; nhưng lời ca làm sáng lên ánh mắt những người dân
đất Mark khi lại nghe thấy từ xa tiếng vó ngựa phương Bắc rền vang như
sấm, và giọng Eorl hô lên trong trận chiến trên Đồng Celebrant; và các đời
vua nối nhau tiếp tục, và tiếng tù và của Helm vang vọng giữa vách núi, cho
tới khi Bóng Tối kéo đến và Vua Théoden vùng lên thúc ngựa qua Bóng
Đêm vào lửa đỏ, và hy sinh oanh liệt vào đúng thời khắc Mặt Trời trở lại
vượt ngoài mọi hy vọng, lóe sáng trên đỉnh Mindolluin lúc bình minh.

Từ ngờ vực, từ đêm đen, bước sang ban mai chớm rạng
người phi đến giữa tiếng ca, kiếm tuốt trần trong ánh nắng.
Hy vọng được người nhóm lại, hy vọng tiễn đưa cuối đường;
mặc cái chết, mặc khiếp sợ, mặc định mệnh người vượt lên
từ mất mát, từ đời sống, đi vào dài lâu vinh quang.

Nhưng Merry đứng ở chân nấm mồ xanh cỏ mà khóc, và khi bài hát

kết thúc, cậu đứng thẳng dậy kêu lên:

“Théoden Vương, Théoden Vương! Vĩnh biệt! Tôi đã coi người như

cha mình, dù chỉ trong một thời gian ngắn. Vĩnh biệt!”

Khi việc an táng kết thúc, tiếng phụ nữ khóc đã ngớt, và Théoden rốt

cuộc đã được ở lại một mình trong mộ, mọi người tụ tập tới Cung Điện
Vàng dự bữa tiệc lớn để khỏa lấp nỗi bi thương, vì Théoden đã sống trường
thọ và ra đi trong danh dự, không hề thua kém những người vĩ đại nhất
trong số tổ tiên mình. Và khi tới thời điểm theo phong tục đất Mark, họ
uống mừng ký ức về các vì vua, Éowyn Công Chúa Rohan bước lên trước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.