CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 384

Quận Cảnh bực mình. Gió Tây đã chuyển hướng Bắc, và trời dần lạnh hơn,
nhưng mưa đã tạnh.

Đoàn người rời khỏi thôn trông khá là hài hước, dù vài người ra xem

“bộ dạng” đoàn lữ khách cũng không chắc liệu có được phép cười không.
Khoảng một tá Quận Cảnh đã được cử đến áp tải “tù nhân”; nhưng Merry
bắt họ đi đằng trước, trong khi Frodo và bạn bè cưỡi ngựa lùn đi sau. Merry,
Pippin và Sam ngồi ngất ngưởng cười đùa và ca hát, trong khi những Quận
Cảnh vừa đi vừa vấp, cố gắng tỏ ra nghiêm nghị và quan trọng. Tuy nhiên
Frodo im lặng và trông suy tư buồn bã.

Người cuối cùng họ đi qua là một ông già vâm váp đang xén bờ giậu.

“Xin chào, xin chào!” ông cười nhạo. “Giờ thì ai đang bắt ai đấy?”

Hai Quận Cảnh lập tức rời đoàn đi về phía ông. “Toán trưởng!” Merry

nói. “Ra lệnh cho người của ông quay lại vị trí ngay lập tức, nếu ông không
muốn ta xử lý họ!”

Bị toán trưởng gắt, hai người Hobbit nhăn nhó quay trở lại. “Giờ đi

cho nhanh!” Merry nói, và sau đó, đoàn lữ khách giữ nhịp ngựa đi đủ để ép
đám Quận Cảnh đi nhanh hết tốc lực. Mặt trời lên, và dù trong gió lạnh, họ
chẳng mấy chốc đã thở phì phò và mướt mồ hôi.

Tại Hòn Tam Tổng, họ bỏ cuộc. Họ đã đi gần mười bốn dặm chỉ được

nghỉ một lần buổi trưa. Lúc này đã là ba giờ chiều. Họ vừa đói vừa đau
chân và không chịu nổi tốc độ đi đường.

“Chà, cứ nhẩn nha mà theo vậy!” Merry nói. “Chúng ta đi tiếp đây.”

“Tạm biệt, cậu gà cồ!” Sam nói. “Tôi sẽ chờ cậu ở ngoài quán Rồng

Xanh, nếu cậu chưa quên nó ở đâu. Đừng lần lữa trên đường nhé!”

“Các anh đang chống lại lệnh bắt, đúng là các anh làm thế đấy,” toán

trưởng ảo não nói, “và tôi không thể chịu trách nhiệm cho điều này.”

“Chúng tôi sẽ còn chống lại nhiều thứ nữa, và không khiến ông phải

chịu trách nhiệm,” Pippin nói. “Chúc may mắn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.