CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 385

Đoàn lữ khách tiếp tục chạy nước kiệu, và khi mặt trời bắt đầu hạ

xuống khu Đồi Trắng xa đằng chân trời phía Tây, họ tới cái ao rộng làng Bờ
Nước; chính ở đây họ mới gặp cú sốc choáng người đầu tiên. Đây là vùng
đất ruột của Frodo và Sam, và giờ họ mới phát hiện mình yêu nó hơn bất cứ
nơi nào trên thế giới. Nhiều ngôi nhà họ từng biết giờ không còn nữa. Vài
nhà dường như đã bị đốt trụi. Dãy hốc Hobbit cũ dễ chịu ven bờ ao phía
Bắc bị bỏ hoang, những khu vườn nhỏ rực rỡ từng chạy xuống bờ nước giờ
ngập đầy cỏ dại. Tệ hơn, đã mọc cả một hàng nhà mới xấu xí dọc Bờ Ao,
nơi Đường Hobbit Thôn chạy gần bờ. Từng có một hàng cây rợp bóng chạy
viền bên đường. Giờ chúng đều không còn nữa. Và khi lo âu ngước nhìn
theo đường về phía Đáy Bao, họ thấy cái ống khói cao bằng gạch ở đằng xa.
Nó đang phụt khói đen kịt vào bầu không khí chiều tà.

Sam muốn cuồng lên. “Tôi đi thẳng tới đó đây, cậu Frodo!” chú kêu

lên. “Tôi phải đi xem chuyện gì xảy ra. Tôi muốn tìm bõ già nhà tôi.”

“Đầu tiên chúng ta phải tìm hiểu xem sắp sửa đối mặt với tình huống

nào đã, Sam,” Merry nói. “Tôi đoán rằng ‘ông Trùm’ hẳn sẽ có sẵn một
đám côn đồ trong túi. Chúng ta tốt nhất nên tìm người có thể cho ta biết tình
hình quanh đây thế nào.”

Nhưng trong làng Bờ Nước, mọi ngôi nhà và mọi hốc Hobbit đều

đóng chặt, không ai ra chào đón họ. Họ thấy ngạc nhiên, nhưng rồi cũng
nhanh chóng biết lý do. Khi tới quán Rồng Xanh, ngôi nhà ngoài cùng bên
phía Hobbit Thôn, giờ không sức sống và đầy những ô cửa sổ vỡ, họ lo ngại
thấy khoảng nửa tá Con Người to lớn và xấu xí đang uể oải dựa tường quán;
chúng đều mắt xếch và mặt vàng bủng.

“Giống như gã bạn của Bill Dương Xỉ ở Bree,” Sam nói.

“Giống như nhiều tên tôi thấy ở Isengard,” Merry lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.