CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 388

vung kiếm sáng choang với gương mặt nghiêm nghị là mối kinh ngạc lớn.
Và trong giọng nói của những kẻ mới tới này có âm điệu chúng chưa bao
giờ nghe trước đây. Nó khiến chúng rùng mình sợ hãi.

“Bước ngay!” Merry nói. “Nếu các ngươi còn làm phiền ngôi làng

này lần nữa, các ngươi sẽ hối tiếc đấy.” Ba chàng Hobbit tiến lên, và rồi lũ
côn đồ quay đầu chạy, bỏ trốn lên trên Đường Hobbit Thôn; nhưng chúng
vừa chạy vừa thổi tù và.

“Chậc, chúng ta trở về không hề quá sớm tí nào hết,” Merry nói.

“Không sớm một ngày nào. Có lẽ còn quá muộn, ít nhất là để cứu

Lotho,” Frodo nói. “Gã ngốc khốn khổ, nhưng anh thấy tội nghiệp cho gã.”

“Cứu Lotho? Anh đang nói gì vậy chứ?” Pippin nói. “Trừ khử gã,

đáng ra phải nói thế.”

“Anh không nghĩ em hiểu trọn vẹn sự tình, Pippin ạ,” Frodo nói.

“Lotho không hề muốn mọi chuyện đi đến nước này. Gã quả đã là một tên
ngốc khờ khạo, nhưng giờ gã bị mắc kẹt. Bọn côn đồ này nắm thực quyền,
vơ vét, cướp bóc và ức hiếp, và chi phối hay hủy hoại mọi thứ theo như
chúng muốn, đội tên gã. Và giờ thậm chí không còn đội tên gã lâu nữa đâu.
Anh nghĩ giờ gã đang bị cầm tù ở Đáy Bao, và rất sợ hãi. Chúng ta phải tìm
cách cứu gã.”

“Ôi trời em đến là choáng váng!” Pippin nói. “Trong tất cả các loại

hồi kết cho chuyến đi của chúng ta, đây là hồi kết cuối cùng mà em không
ngờ tới nổi: phải đánh nhau với lũ lai Orc và bọn côn đồ ở ngay tại Quận -
để cứu Lotho Mặt Mụn!”

“Đánh nhau à?” Frodo nói. “Chà, cũng có thể chuyện sẽ đến mức đó.

Nhưng hãy nhớ rằng: không được giết chóc người Hobbit, ngay cả khi họ
đứng ở phe kia. Thực sự đứng ở phe kia, ý anh là vậy; không phải chỉ tuân
theo mệnh lệnh lũ côn đồ vì sợ hãi. Chưa từng có người Hobbit nào cố tình
giết lẫn nhau ở Quận, và chuyện đó sẽ không bắt đầu bây giờ đâu. Và không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.