CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 80

Và nơi nghỉ của người đã được chuẩn bị rồi; bởi thần được biết tin về người
rất đầy đủ, và biết khi nào người tới.”

“Vậy là Aragorn đã tới đây,” Éomer nói. “Anh ấy còn ở đây không?”

“Không, ngài đi rồi,” nàng trả lời, quay mặt đi nhìn về dãy núi tối đen

trên nền trời phía Đông và Nam.

“Anh ấy đi đâu vậy?” Éomer hỏi.

“Em không biết,” nàng đáp. “Ngài đến đây vào buổi đêm, và đi vào

sáng hôm qua, trước khi Mặt Trời lên qua đỉnh núi. Ngài đã đi rồi.”

“Con buồn khổ, con gái của ta,” Théoden nói. “Chuyện gì đã xảy ra

vậy? Nói cho ta biết có phải anh ấy đã nói về con đường đó không?” Ông
chỉ theo những hàng đá dần chìm trong bóng tối dẫn về đỉnh Dwimorberg.
“Về Lối Người Chết?”

“Vâng, thưa chúa thượng,” Éowyn nói. “Và ngài đã tiến vào bóng tối

mà chưa từng ai trở ra. Thần không thể khuyên can được. Ngài đã đi rồi.”

“Vậy là con đường của chúng ta đã chia lìa,” Éomer nói. “Anh ấy đã

mất dấu. Chúng ta phải đi tiếp mà không có anh ấy, và hy vọng của chúng
ta suy giảm.”

Họ chậm chạp đi qua thảm thạch nam thấp và cỏ vùng cao, không nói

gì nữa cho tới khi đến nhà lều của nhà vua. Ở đây, Merry thấy mọi thứ đã
sẵn sàng, và thấy mình không bị bỏ quên. Một cái lều nhỏ đã được dựng
cho cậu cạnh nơi nghỉ của nhà vua; cậu ngồi một mình trong đó khi con
người đi tới đi lui, vào gặp nhà vua và bàn bạc với ông. Buổi đêm kéo đến,
những đỉnh núi lấp ló ở phía Tây đội lên vương miện bằng sao, nhưng
phương Đông tối và trống trải. Những hàng đá chạy dài từ từ mờ dần không
nhìn thấy được, nhưng ở cuối hàng, tối hơn bóng đêm, vẫn mãi thấy cái
bóng gù gù mênh mông của đỉnh Dwimorberg.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.