CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 81

“Lối Người Chết,” cậu thì thầm. “Lối Người Chết? Tất cả điều này

nghĩa là sao vậy? Giờ họ đều đã rời bỏ mình. Họ đều đã đi đến định mệnh
nào đó: Gandalf và Pippin tới cuộc chiến ở phía Đông; Sam và Frodo tới
Mordor; Sải Chân Dài cùng Legolas và Gimli tới Lối Người Chết. Nhưng
rồi cũng sẽ sớm đến lượt mình thôi, mình đoán vậy. Mình tự hỏi tất cả bọn
họ đang nói gì với nhau, và đức vua định làm gì. Bởi giờ mình phải tới nơi
nào ngài tới.”

Giữa những suy nghĩ ảm đạm này, cậu chợt nhớ rằng mình rất đói, và

cậu dậy đi xem có ai khác ở khu trại lạ lùng này cũng thấy đói không.
Nhưng đúng lúc ấy tiếng kèn đồng vang lên, và có người tới triệu cậu, hầu
cận của đức vua, tới hầu bên bàn ông.

Ở bên trong nhà lều có một khoảng nhỏ ngăn riêng ra nhờ các tấm

thảm treo thêu và trải da thú trên mặt đất; bên trong Théoden đang ngồi
quanh cái bàn nhỏ cùng Éomer, Éowyn và Dúnhere, chúa thung lũng
Hargdal. Merry đứng cạnh ghế đặt chân của nhà vua chờ đợi, cho tới lúc vị
vua già thoát khỏi những suy nghĩ trầm tư, quay lại cậu mỉm cười.

“Đến đây, cậu Meriadoc!” ông nói. “Ngươi không phải đứng. Ngươi

sẽ ngồi cạnh ta, chừng nào ta còn ở trên đất của mình, và làm khuây khỏa
trái tim ta bằng những câu chuyện.”

Người ta dọn chỗ cho chàng Hobbit ở bên tay trái nhà vua, nhưng

không ai đòi kể chuyện gì. Thực ra không ai nói chuyện nhiều, và họ ăn
uống hầu như trong im lặng, cho tới lúc cuối cùng, thu được đủ can đảm,
Meny hỏi câu hỏi cứ luôn hành hạ cậu.

“Đã hai lần rồi, thưa bệ hạ, tôi nghe nhắc đến Lối Người Chết,” cậu

hỏi. “Nó là gì thế? Và Sải Chân Dài đâu rồi, ý tôi là Vương tử Aragorn, anh
ấy đi đâu?”

Nhà vua thở dài, nhưng không ai trả lời, tới khi cuối cùng Éomer lên

tiếng. “Chúng tôi không biết, và trái tim chúng tôi trĩu nặng,” chàng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.