CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 127

- Anh thấy buồn nôn - Estha nói.

- Con có thể ra và xem

- Không - Ammu nói.

Lại đi qua Khán giả (họ lại thu chân về). Lần cuối cùng để hát. Lần này

để thử và nôn. Đi qua Lối ra. Ra đến hành lang đá hoa, gã Nước chanh
Nước cam đang ăn một cái kẹo. Má gã phồng lên vì cái kẹo chuyển động.
Gã tạo nên những âm thanh nhỏ, ùng ục giống như nước tháo từ bồn ra.

Trên quầy có giấy bọc kẹo Parry mầu xanh. Kẹo cũng miễn phí với

người này. Gã có một loạt kẹo trong các lọ mờ mờ. Gã lau mặt trong quầy
bằng giẻ mầu đất cầm trong bàn tay lông lá đen đồng hồ. Lúc nhìn thấy
người phụ nữ rạng rỡ, đôi bờ vai mịn màng và chú bé, một bóng đen lướt
qua mặt gã. Rồi gã mỉm một nụ cười của chiếc piano xách tay.

- Cháu sao thế? - Gã Nước cam Nước chanh hỏi Ammu.

- Cocca - Cola Fanta? Kem Rosemilk?

- Không. Không phải cho tôi đâu. Cảm ơn - Ammu nói. Người phụ nữ

rạng rỡ, lúm đồng tiền xoáy sâu.

- Đây - gã Đàn ông nói, vốc một nắm kẹo như một chiêu đãi viên hàng

không hào phóng - Chỗ này cho cháu bé nhà chị.

- Không, xin cảm ơn - Estha nói, nhìn Ammu.

- Con cầm lấy, Estha - Đừng thô lỗ thế.

Estha cầm kẹo.

- Nói cảm ơn đi - Ammu nhắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.