CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 145

Tối tối, (để tăng thêm hương vị đại phương), các vị khách du lịch được

chiêu đãi những buổi biểu diễn kathakali trích đoạn (“Nhớ phải diễn hết câu
chuyện đấy”, viên Quản lý khách sạn dặn dò các vũ công). Vì thế vở diễn
cổ điển sáu giờ liền được rút lại thành hai mươi phút trích đoạn.

Buổi biểu diễn thường ở ngay trên sân khấu cạnh bể bơi. Trong lúc

những người đánh trống gõ trống, các vũ công múa, thì các vị khách nô đùa
với con trong nước. Trong lúc Kunti thổ lộ điều bí mật với Karna trên bờ
sông, các cặp ve vãn mải thoa dầu chống nắng cho nhau. Trong lúc các ông
bố trêu chọc các cô con gái đến tuổi cập kê của họ về những chuyện tình ái
vẩn vơ, Poothna cho bé Krishna bú bằng bầu vú bị nhiễm độc. Bhima mổ
bụng Dushasana và nhúng vào dầu Draupadi vào máu hắn ta.

Hiên sau của Ngôi nhà Lịch sử quây kín lại thành nhà bếp rất thuận tiện

(nơi đội cảnh sát không phải tầng lớp Tiện dân ùa vào, nơi một con ngỗng
có thể bơm phồng vừa nổ tung). Lúc này không gì hơn món kebab và món
sữa trứng caramen ở đây. Cuộc Khủng bố đã qua. Mùi thức ăn hành hạ.
Lặng lẽ xào nấu tấp nập. Gừng, tỏi đập rộn rã. Lợn, dê bị mổ thịt. Thịt đem
thái hạt lựu. Cá đem đánh vẩy.

Một vật gì đó bị chôn trong lòng đất. Dưới lớp cỏ. Dưới trời mưa tháng

Sáu hơn hai mươi ba năm.

Một đồ vật nhỏ bị lãng quên.

Cuộc đời sẽ không quên điều gì.

Một chiếc đồng hồ đeo tay của trẻ em bằng nhựa, có chỉ giờ sẵn.

Hai giờ kém mười.

Một lũ trẻ con theo sau bước chân Rahel.

- Chào hipi - chúng nói, quá muộn đến hai nhăm năm -Tên mày là gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.