CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 224

Dù thế nào cũng không thể thay đổi cuộc chơi. Hay dùng tiền mua lấy

một lời phù phép rẻ tiền của một pháp sư, người đó sẽ ngồi xuống và nói
một trong những lời sau:

- Các con không phải là Người có tội. Các con Chống lại Tội ác. Các

con chỉ là những đứa trẻ. Các con không điều khiển được. Các con là những
nạn nhân
, không phải là thủ phạm.

Liệu có thể giúp cho họ làm nên giao điểm ấy không. Nếu như họ có thể

trùm, dù chỉ tạm thời thôi, cái mũ trùm bi thảm của những nạn nhân. Rồi họ
có thể áp mặt lên đó, giận dữ gọi hồn ma lên vì chuyện đã xẩy ra. Hoặc tìm
cách sửa lại. Cuối cùng, có lẽ sẽ xua sạch tà ma khỏi những hồi ức vẫn săn
đuổi họ.

Nhưng cơn giận không đến với họ và không có bộ mặt nào áp vào sự

việc khác mà họ giữ trong những bàn tay Khác nhớp nhúa, giống một quả
cam không có thực. Không có chỗ nào mà nằm xuống. Không phải là
chuyện của họ để mà lộ ra. Phải giữ lấy. Cẩn trọng và mãi mã

Cả Esthapen và Rahel đều biết có một vài thủ phạm (ngoài chúng ra)

trong ngày hôm đó. Nhưng chỉ có một nạn nhân duy nhất. Anh ấy có những
móng tay đỏ thắm mầu máu và một cái lá mầu nâu trên lưng, thứ làm cho
mùa mưa đến đúng lúc.

Anh để lại một lỗ hổng trong Vũ trụ, bóng tối đổ qua đó như nhựa

đường lỏng. Qua cái nơi mà mẹ chúng đi theo, thậm chí chẳng quay lại vẫy
tay chào biệt. Mẹ bỏ chúng lại phía sau, lảo đảo trong chốn mơ hồ, không
ghim giữ lại được, ở cái nơi không hề có chút gì.


Nhiều giờ sau, trăng lên làm con mãng xà ảm đạm bao quanh bị nuốt

trôi dần. Khu vườn lại hiện ra. Mọi thứ trở lại. Với Rahel ngồi trong đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.