CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 323

- Nhỡ Ammu tìm ra chúng mình và nài nỉ chúng mình trở về thì sao?

- Lúc ấy chúng mình sẽ về. Nhưng chỉ khi nào mẹ nài nỉ thôi.

Estha động lòng trắc ẩn.

Hai đứa trẻ thuyết phục Sophie Mol về việc cần thiết phải đi cùng các

em. Nếu vắng mặt bọn trẻ, vắng cả bọn, người lớn càng thương xót nhiều
hơn. Như thế sẽ thực sự làm họ lo lắng, giống những người lớn ở Hamelin
sau khi Pied Piper đã mang tất cả trẻ con đi. Họ sẽ đi tìm khắp nơi, và chỉ
khi nào họ tin là chúng đã chết, chúng mới về nhà, đại thắng. Chúng sẽ giá
trị hơn, được yêu thương hơn và cần thiết hơn bao giờ hết. Sophie Mol có lý
lẽ riêng là nếu em ở lại, có thể sẽ bị mọi người hành hạ và buộc phải tiết lộ
chỗ chúng trốn.

Estha đợi Rahel vào thuyền xong mới vào chỗ. Em cưỡi lên con thuyền

như trong trò chơi bập bênh. Em dùng hai chân đẩy con thuyền khỏi bờ.
Lúc đã tròng trành ở chỗ nước sâu hơn, các em bắt đầu bơi chếch, ngược
dòng, như Velutha đã dạy. (“Nếu các cháu muốn đến nơi nào, phải nhằm
nơi đó làm đích”).

Trong bóng tối mịt mùng, chúng không thể thấy chúng đã ở sai làn trên

một con đường im ắng, đầy ắp xe cộ bị nghẹt hết tiếng động. Những cành
cây, những khúc gỗ, những thân cây, đang lừ lừ lao đến chỗ chúng.

Đi qua chỗ Sâu Thực sự, cách bờ bên kia có vài mét, chúng va phải một

khúc gỗ đang trôi và con thuyền nhỏ lật úp. Chuyện này vẫn xảy ra trong
những huyến vượt sông trước kia, chúng thường bơi sau con thuyền, dùng
nó như một cái phao nổi, đẩy đến bờ. Lần này, chúng không thể trông thấy
con thuyền trong đêm tối. Nó đã bị cuốn theo dòng. Chúng hướng vào bờ,
và ngạc nhiên thấy mất nhiều công đến thế mới đi được một quãng ngắn.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.