CHÚC MỪNG SINH NHẬT - Trang 50

ngạo, nhưng anh ta có vốn để kiêu ngạo, khí khái quân lâm thiên hạ ấy,
ngay cả tôi cũng không thể không khâm phục.”

“Còn Dư Phi, cậu ta là một đứa ngốc chính hiệu, ngốc đến nỗi làm tôi

muốn khi dễ, muốn hung hăng chà đạp cậu ấy, nhưng mặt khác tôi lại muốn
ôm cậu ấy vào lòng, cậu ấy làm tôi yên tâm, thanh thản trong vòng xoay
giải trí điên đảo này.”

“Còn anh thì, lúc tôi vui vẻ nhất hay khó khăn nhất, người đầu tiên tôi

nghĩ đến là anh, có điều gì trong lòng muốn thổ lộ đều muốn nói cho anh
biết. Anh vẫn luôn im lặng lắng nghe, rồi như một người anh cả chụp lấy bả
vai tôi.”

Tề Việt đột nhiên nghiêng đầu sang hướng khác, ánh mắt đen thẳm lay

láy nhìn vào tôi.

“Nhưng anh có biết, anh không giống như những người khác, thậm chí

anh làm tôi hoài nghi thật ra anh có phải không có tim hay không.”

Cậu ta xoay người ra ngoài, tôi nhẹ nhàng cười.

Trong bốn chúng tôi, người bình tĩnh cơ trí nhất là Lưu Tầm.

Nóng nảy nhất, nhưng tâm hồn nhạy cảm nhất là Tề Việt.

Đơn thuần thiện lương nhất là Dư Phi.

Còn vô tình nhất, có lẽ là tôi.

Tôi từng lo lắng rất nhiều về chuyện này, rốt cuộc tôi có vai trò gì trong

nhóm? Tình cảm mà tôi dành cho bọn họ là như thế nào?

Tại sao ngày giải tán ấy, Lưu Tầm liều mạng hút thuốc, Tề Việt đập vỡ

đồ điên cuồng, Dư Phi khóc thảm thiết, mà tôi vẫn còn giữ được tỉnh táo để
dọn dẹp hành lý cho mỗi người, đặt chỉnh tề trước cửa, từng bước từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.