CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 157

ấy, em đi lây thuốc.

Thấy Cao Vũ gật đầu, Noãn Noãn mới yên tâm đi.

* * *

Mười phút sau, tại phòng truyền dịch.

- Hừ.. hừ… hừ…

- Cô gái ơi, cô đùng khua khoắng thêl – Cô y tá trẻ cau mặt, tay cầm

ống tiêm mà không biết phải tiêm vào đâu.

Không thèm nghe lệnh của cô y tá, Xán Xán tiếp tục ôm chặt tay,

miệng rên hừ hừ. Cô không muốn tiêm! Cô không muốn tiêm!

- Xán Xán, em sao thê? – Triệu Noãn Noãn lo lắng cúi đẩu hói.

- Hừ.. hừ… hừ.

- Cô ây nói gì? – Y tá nhìn Triệu Noãn Noãn.

- Tôi… tôi cũng không biết…

- Cô ấy sợ đau. – Cao Vũ quẳng ra một câu, rồi tiến lên một bước,

vươn tay cẩm lấy cánh tay Xán Xán, quay sang nói với y tá.

- Mau lên một chút, đừng để ý đến cô ây.

- Ái! – Cùng với tiếng kêu tham thiết, mũi kim cắm phập vào cánh tay

của Xán Xán.

Từng giọt thuốc ngâm vào mạch máu, cơn đau của Xán Xán giảm dần,

thêm nữa vừa mới uống thuốc, một lát sau cô ngú thiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.