CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 189

- Anh đừng sợ, có em đỡ anh đây, không ngã được đâu.

Triệu Noãn Noãn tan tành hy vọng. Lúc ấy, hai người vừa

bước đến chỗ ngồi của mình, buổi diễn cũng bắt đầu.

Khách mời của buổi hòa nhạc là dàn nhạc giao hưởng danh tiếng của

Pháp, được nghe họ biểu diễn tại chính quốc đã là không dễ, Triệu Noãn
Noãn từ trước tới nay say mê nhạc giao hưởng nên từ lâu đã chờ đợi dàn
nhạc này. Âm nhạc vang lên, tim anh lắng xuống, dần dần tan chảy vào
tiếng nhạc êm ái du dương. Đột nhiên…

- Anh Noãn Noãn…

Không vui tý nào, anh quay sang, ra dấu tay im lặng rồi tiếp tục

thưởng thức.

Một lát sau, cánh tay lại bị kéo kéo.

- Suỵt! – Triệu Noãn Noãn ngoái đầu, dùng ánh mắt nhắc nhở một lần

nữa.

Lại một hổi sau.

- Em…

- Em đừng nói nữa, anh vứt em ra ngoài bây giờ đấy! – Triệu Noãn

Noãn nổi cáu.

Rô’t cuộc cũng được yên tĩnh.

Âm nhạc du dương, Triệu Noãn Noãn chìm đắm trong không gian say

mê, cho đến khi âm thanh cuối cùng dứt hẳn, tiếng vỗ tay vang vang anh
mới quay sang Xán Xán, giọng dịu dàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.