CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 389

Như một đứa trẻ nghịch dại, cô nhìn Triệu Noãn Noãn cầm bông gạc,

tỉ mỉ chấm sát trùng vết thương, rồi bôi thuốc đỏ, quấn bông băng … động
tác cứ dịu dàng như thế, ánh mắt đen sâu thẳm nghiêm nghị. Cô chỉ biết
lẳng lặng nhìn, rồi cảm giác ấm áp âm thầm từ đâu ùa vào ngực. Hôm nay
trải qua nhiều chuyện như thê’, chỉ có lúc này cô mới thấy được yên lòng,
dường như trước mặt cô, người đàn ông này có thể… có thể bảo bọc cô
suốt đời…

- Được rồi.

Triệu Noãn Noãn ngẩng lên, chạm vào ánh mắt cô, hai người nhìn

nhau, Xán Xán bỗng cảm thấy máu dồn lên mặt, má đỏ bừng như cà chua.

- Sao thế? Lại sốt rồi hả? – Triệu Noãn Noãn vội đưa tay sờ trán cô.

Mặt cô càng đỏ bừng, vội lảng khỏi ánh mắt anh:

- Không… Không sao… Chỉ hơi nóng… Nóng… bí gió…

Triệu Noãn. Noãn ngẩng nhìn cửa sổ mở tung, ngạc nhiên:

- Ngã còn đau chỗ nào nữa?

Xán Xán bẽn lẽn trấn tĩnh lại, nhìn trộm Triệu Noãn Noãn, một lần

nữa lại bắt gặp ánh mắt của anh, không được rồi! Không thể cứ nhìn như
thế được!

- Tô Xán Xán!

- Còn bị ở đầu gối nữa! – Cô vội chìa chân ra – Đầu gối cũng bị đau,

đau! Đau quá!

Không nhìn, không nhìn nữa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.