CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 396

Đang muốn nói gì, bỗng Ngô Hiểu Phi kéo giật cô:

- Nhìn kìa! Tổng Giám đốc tới!

Xán Xán định thần, Lạc Thiếu Tuấn đã đến trước mặt họ.

- Không phiền để tôi ngồi cùng chứ?

Cô chưa kịp nói gì, Ngô Hiểu Phi đã nhanh nhẹn nhường ghế. Lạc

Thiếu Tuấn bình thản ngồi xuống, ngay bên cạnh cô. Sáng nay vì anh họp
liên tục nên cô chưa hề gặp mặt, bây giờ nhìn thấy, cô bỗng có cảm giác
căng thẳng. Hôm qua cô vừa mắng vị sếp lớn đang ngồi bên cạnh một trận,
rồi lại đánh nhau trước mặt mọi người, anh không giận không quát, mà lại
cất nhắc cô làm Trợ lý Tổng Giám đốc, rốt cuộc là có ý định gì đây?

- Ăn gì nào? – Lạc Thiếu Tuấn bỗng cười lớn, hình như việc hôm qua

đã bị xóa sạch.

Xán Xán lí nhí đáp:

- Vịt nấu măng khô.

- Nhà ăn công ty mình có món này từ khi nào thế? Xem ra rất ngon

nhỉ!

- Em tự mang đến… – Là của Triệu Noãn Noãn tối qua nấu nhiều, ăn

không hết nên cô tiện tay múc vào hộp mang đi ăn trưa. Cũng tốt, vì cô
không quen ăn các món ở nhà ăn, so với tay nghề nấu nướng của Triệu
Noãn Noãn thì chỉ như cám lợn.

- Xán Xán dạo này mang đổ ăn từ nhà đến, ngon lắm! – Ôn Nhu ngồi

bên cạnh góp lời.

Xán Xán lườm cô, chỉ là vì Triệu Noãn Noãn nấu gì cũng nhiều, mà cô

thì không muốn lãng phí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.