CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 453

giật cả mình. Chữ to đỏ tươi, nổi bần bật: Công ty trách nhiệm hữu

hạn sản phẩm sức khỏe Nhật Nguyệt Thần Bảo – Dương Tiếu, Phó Chủ
tịch Hội đồng Quản trị.

- Chủ tịch Hội đồng Quản trị của bọn họ là Bạch Đông Phương còn

chưa lấy vợ đâu, có muốn tớ giới thiệu không?

Xán Xán thất vọng toàn tập, chị Như Ngọc ơi, xin chị tha cho em!

* * *

Tiễn Nhan Như Ngọc đi rồi, mặt trời xế bóng, đã hơn 5 giờ. Xán Xán

ủ rũ, nét mặt thảm thương. Sinh nhật này quá nhiều nỗi buồn, đầu tiền là
nôn gần chết khi chơi trò xe vượt núi, rồi tới chơi cưỡi ngựa gỗ bị một đám
trẻ con bao quanh, cuối cùng gặp phải Nhan Như Ngọc và bạn trai giắt
khăn ở lưng, bị hai người anh anh em em quấy nhiễu hết cả buổi chiều.

Đây là vườn chơi vui chứ có phải chỗ để chơi mất mạng đâu! Chơi

tiếp nữa, sợ rằng trong lòng sẽ thất vọng nữa.

- Anh Noãn Noãn, hay là chúng mình về đi…

- Thế còn tuổi thanh xuân phải đi tìm lại? – Cao Vũ nén cười hỏi to.

Xán Xán càng ngao ngán:

- Không cần đâu, tặng anh đấy.

Cao Vũ cười mỉm:

- Anh không xứng nhận.

- Anh! – Xán Xán đang buồn rầu, sinh nhật lần thứ 25 rực rỡ của cô,

vì sao lại lãng phí như thê? Điều khiêh cô không thể cam lòng nhất là vé
vào cửa khu vui chơi này những 150 tệ một chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.