CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 455

Công viên vui chơi lúc chiều tối, người thưa dần, nhưng để tìm người

thì vẫn rất khó. Huống gì lại phải tìm người mà chỉ sô’ thông minh có vấn
đề…

- Ngốc ơi! Chạy đâu rồi? – Tìm một vòng vẫn không thấy bóng dáng

Xán Xán, Triệu Noãn Noãn không tránh khỏi sốt ruột. – Trong nhà vệ sinh
cũng không thấy, điện thoại cũng không có tín hiệu, ngốc chết được! – Rõ
ràng trong lòng râ’t cáu nhưng bước chân liên tục đi tìm.

Bên này là một bóng người vì tìm khắp mà không thấy thành ra cuống

quýt. Ở nửa bên kia của công viên vui chơi, có một người ngẩng đầu, đăm
đắm đứng tại chỗ. Trên đỉnh đầu cô, vầng mặt trời đang từ từ chuyển động
về phía sau lưng, ráng chiều rực rỡ tỏa ra những tía nắng muộn in vào mắt
cô.

Thật là đẹp!

Chợt nhớ một câu Mỗi khi vầng dương quay một vòng, trên thế giới

này có một đôi tình nhân hôn nhau. Quá lãng mạn, chả trách bao nhiêu
người yêu nhau, ao ước được cầm tay nhau cùng ngồi ngắm mặt trời. Nếu
mà lúc này có người ngồi cùng cô thì hay biết bao! Xán Xán đang xúc cảm
như thế thì trong tưởng tượng có một bóng người đột ngột hiện ra, mơ mơ
hồ hồ đi về phía cô. Trong bụng giật thót, cô dõi mắt nhìn. Rốt cuộc là sao?
Cớ sao dạo này hay mơ mộng kiểu ấy?

- Nhìn gì thế? – Một tiêng nói chợt vang bên tai.

Xán Xán quay đầu, không biết vì sao thấy có chút thất vọng tiếp tục

gắng gượng lấy lại tinh thần:

- Xin lỗi, em lạc đường.

Cao Vũ không nói, ngẩng lên nhìn, im lặng chăm chú dõi mắt về phía

cô mới rời mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.