CHÚNG TA SẼ BÊN NHAU BAO LÂU - Trang 57

- Vì em dễ thương, giống như vậy!

Anh ta áp một lon nước lạnh vào má tôi, khi chúng tôi dừng xe đạp nghỉ

chân trên một con đường ngợp lá đỏ. Lúc tôi ngước mắt lên, anh ta chỉ
cười, nụ cười duyên khó tả.

- Thật ra, anh đã gợi ý cho bố mẹ em, cả dì em nữa. Anh nói, nếu là Kitty

hồng thì anh sẽ dễ nhận ra em hơn.

Tôi lặng im. Khó mà nói thành lời với người đã gieo rắc tai họa màu

hồng xuống đầu mình. Hóa ra, anh ấy đã nhận nhiệm vụ ra đón tôi ở sân
bay, nhưng vì buổi thi đấu bóng rổ nên không đến được. Cũng vì anh ấy
nhận nhiệm vụ chăm sóc những ngày tôi ở Hàn Quốc, nên nhất nhất đều là
màu hồng Kitty.

- Anh có sở thích nữ tính quá! - Tôi cố tình châm chọc.

- Ừ. May mà có em…

Anh ấy bỏ lửng câu nói rồi đứng dậy xách xe đạp đi mất, tôi mất vài ba

giây với dòng điện vừa xẹt qua người khi bàn tay xa lạ chạm vào má, rồi
cũng ngơ ngẩn vài ba giây, đứng dậy xách xe đạp đi, đuổi theo anh chàng
tóc xoăn tít trên con đường ngập lá đỏ.

Sáng cuối cùng, tôi đề nghị chúng tôi đi xe bus lên Seoul. Vì dì tôi ở một

vùng quê lân cận đó, nên tôi nghĩ nếu không tạo điều kiện để được đến
Seoul khi đã bước chân sang Hàn Quốc thì thật tiếc. Anh ta gật đầu cái rụp,
sắp theo một ba lô đồ đạc lẫn thức ăn, kéo tay tôi ra bến chờ xe bus, lúc đi
còn nói.

- Đừng để lạc ở Seoul!

Tôi gãi gãi đầu rồi gật đại nhanh một cái. Tôi quan tâm gì chứ. Cái mà

tôi quan tâm là không phải xách theo bất cứ một thứ gì liên quan đến màu
hồng, liên quan đến Kitty… Sinh nhật hai mươi của tôi, cũng rơi đúng vào
ngày hôm nay. Chính vì thế mà mọi thứ đều quá sức tuyệt vời!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.