CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 299

Tiết Tiểu Tần tự hào vì Hoắc Lương.

Cô biết lúc tỉnh táo anh không thể nào nói ra những lời hoang tưởng

này được. Cái này là nỗi sợ ở sâu trong đáy lòng anh, bởi vì anh biết nếu
hiện tại anh Hoắc Lương - sát thủ liên hoàn thì Tiết Tiểu Tần chắc chắn
không thể nào thuộc về anh. Tiết Tiểu Tần là cô gái dám yêu dám hận, ghét
ác như thù. Trong cuộc sống của cô ngoại trừ màu đen chính là màu trắng
chứ không có màu xám. Giả sử, bọn họ yêu nhau cũng chỉ mang đến đau
khổ và dằn vặt cho đôi bên.

Thế nên, Tiết Tiểu Tần vô cùng may mắn Hoắc Lương đã kiên trì

chống chọi. Hiện tại, có cô ở bên cạn làm bạn, chăm sóc anh, không bao
giờ... để cho anh lẻ loi nữa.

Vì vậy, cô dẫn dắt anh từng bước: "Anh chưa từng nghĩ đến việc... tìm

một người có thể cùng chia sẻ với mình sao? Tôi nhìn ra được anh rất đau
khổ, rất cô quạnh. Ví dụ như có người làm bạn bên cạnh anh, anh sẽ cảm
thấy vui vẻ hơn."

"Tôi không thích thế giới này." Hoắc Lương nhíu mày, rất nghiêm túc

nói cho Tiết Tiểu Tần biết: "Tôi không biết trật tự và pháp luật tồn tại có tác
dụng gì? Tôi không hiểu nước mắt vì sao chảy, người vì sao cười. Tôi
không thích sự tồn tại của bọn họ, cô nghĩ rằng người tôi giết là những loại
người gì? Bọn họ đáng chết!"

"Vì vậy, anh muốn thực hành nghĩa vụ của người chấp pháp? Tôi cảm

thấy anh rất thông minh, vì sao anh không chọn đứng bên phía chính
nghĩa?" Tiết Tiểu Tần không nhịn được đi tới gần anh, nhẹ nhàng vuốt ve
khuôn mặt anh, ánh mắt nhìn Hoắc Lương cũng dịu dàng hơn: "Con người
sống trên đời luôn có rất nhiều chuyện không thể nào giải quyết được, có
đôi khi anh cảm thấy đau khổ khó mà chịu đựng nhưng nếu có người ôm
anh một cái, sự việc sẽ thay đổi khác đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.