CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 157

bạn bước ra ngoài đứng trên bậc tam cấp, cất tiếng gọi vui vẻ khi đã nhìn
thấy loáng thoáng Da Nâu và San:

- Vào nhà mau đi hai nàng ơi. Đang vui lắm nhé. Danny chỉ chờ San để

nhảy cùng!

o O o

Theo những đường gờ nổi lên lờ mờ của mảnh ván ghép sàn, Bình

Nguyên lần sang phía con tàu nghiêng lệch. Lối dẫn lên cầu thang đi xuống
boong dưới chắc chắn ở đâu đấy mé trái hoặc cuối đuôi tàu. Chốc chốc, cô
gái nhỏ lại đổ chúi về phía trước, vướng vào những sợi thừng chão mủn
mục, đập mặt vào tấm vải buồm bở nát chỉ cần ai đó chạm vào tức khắc tan
thành bụi, hoặc hụt chân xuống vài lỗ thủng trên ván ruỗng gây nên các âm
thanh lạo rạo khô khốc. Nguyên thoát ra khỏi chúng, không thấy bận tâm.
Mấy trở ngại này quá nhỏ nhặt, chẳng đáng gì so với trải nghiệm đau đớn
vừa qua của cô. Lau sạch vệt nước chảy xuống cổ, cô gái nhỏ hít một hơi
dài, hơi gập người, loạng choạng bước tiếp.

Làn sương trắng sữa mờ đục bảng lảng trên mặt biển bỗng như được

thắp sáng từ bên trong. Thực ra, nguồn sáng từ trên cao, sáng dần, chiếu rõ
cảnh vật trên boong tàu. Mặt trăng màu xanh vert, như một vật thể to lớn và
kì dị hiện trên nền trời từ lúc nào đó.

Thứ ánh sáng xanh lạnh này Nguyên từng gặp ở đâu đó, quen thuộc.

Theo một cơ chế bí mật của ký ức, những mảnh vụn rời rạc thuộc về các
thời điểm xa cách bỗng ráp nối vào nhau chóng vánh, dễ dàng.

Trong những đêm bé thơ cô độc khi không còn mẹ, luồng ánh sáng luồn

qua cửa sổ vỗ về cô gái nhỏ chìm vào giấc ngủ sâu luôn có màu xanh lạ
lùng này.

Đêm có trăng, ở khu nội trú trường trung học quốc tế, xuyên qua các tấm

tranh kính màu trên tường cầu thang khi Nguyên đi qua, ánh sáng cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.